Dù có người xung quanh trêu chọc, họ cũng không để bụng, ngược lại càng thể hiện cảm mặn nồng hơn.
Tống Mộng Dao không vui, mặc dù biểu hiện của ta không quá rõ ràng.
Chẳng bao lâu sau, Tống Mộng Dao rằng hôm nay mình rất vui, không muốn uống rượu vang đỏ, đề nghị thử vài chai rượu tây.
Mọi người tự nhiên không có ý kiến gì.
Ban đầu tôi cũng không hiểu ta muốn gì sau đó tôi mới biết rằng ta chỉ đang nhắm vào Chu Nhã Hâm.
Sau khi mở hai bình rượu tây, Tống Mộng Dao nâng ly rượu lên, chúc cho Chu Nhã Hâm ngọt ngào, hy vọng của họ sẽ luôn bền chặt.
Mặc dù Chu Nhã Hâm rất vui tay cầm ly rượu của ta có chút do dự.
Có vẻ như ta không quá thích uống rượu tây.
Tống Mộng Dao vẫn ta.
Chu Nhã Hâm khẽ cắn môi, rồi uống một hơi hết ly rượu.
Rất nhanh, ly thứ hai lại rót.
Tống Mộng Dao lại một câu không đau không ngứa.
Chu Nhã Hâm cảm thấy khó xử, về phía trai.
Anh ta chỉ lạnh lùng .
“Nhã Hâm, sao vâyh, em không biết uống rượu cần người khác giúp đỡ à, hay là... em căn bản không coi ra gì?”
Chu Nhã Hâm không còn cách nào, đành phải uống tiếp.
30
Cái loại “ bè hữu nghị” của những tiểu thư nhà giàu này thực sự là rất đáng để xem.
Sau bữa ăn, Chu Nhã Hâm có vẻ rõ ràng là hơi say, trai của ta đành phải đỡ ta lên ghế sô pha để nghỉ ngơi một chút.
Sau bữa tối, mọi người không vội về nhà mà bắt đầu tìm kiếm các hoạt vui chơi.
Biệt thự cao cấp này có không ít tiện nghi giải trí, như KTV, rạp chiếu phim gia đình, phòng tập thể thao, sòng bài, tất cả những thứ cần có đều có.
Trong phòng khách chỉ còn lại Tống Mộng Dao, đang ngả người lên ghế sô pha bên cạnh Chu Nhã Hâm và nam sinh kia.
Chu Nhã Hâm hoàn toàn bất tỉnh, ngã vào trên ghế sô pha.
Nếu hai người này không có bất kỳ ý đồ gì tối nay, tôi thực sự không tin chút nào.
Không ngoài dự đoán.
Chẳng bao lâu, tôi nhận thấy trong phòng khách chỉ còn lại một mình Chu Nhã Hâm đang nằm trên sô pha.
Bà Trương :
“Cô nương này nằm trên sô pha mà ngủ, sợ là bị cảm, nếu không thì đỡ ta vào phòng khách nghỉ ngơi đi.”
Thỉnh thoảng tôi thấy bà Trương thật sự rất tốt bụng.
Tôi với bà ấy,
“Được, cháu sẽ đi , phòng bếp cũng gần xong rồi, bà nghỉ ngơi một chút đi.”
31
Tôi tốn sức chín trâu hai hổ mới đưa Chu Nhã Hâm lên lầu hai.
Mở cửa phòng của Tống Tư Triết ra, không chút do dự, tôi ném ta lên giường.
Chu Nhã Hâm say đến mức hoàn toàn bất tỉnh, không có phản ứng gì.
Lúc này đúng lúc.
Tống Tư Triết hai ngày nay về nhà rất khuya, uống say mèm, không biết có phải đã có mục tiêu mới hay không.
Tôi đã mang ta đến tận cửa rồi, nghĩ chắc chắn ta sẽ không từ chối.
Vỗ tay phủi bụi.
Đóng cửa lại, rồi đi xuống dưới.
Bạn thấy sao?