Xa Tận Chân Trời [...] – Chương 7

Chương 7

Chị Tề, tên đầy đủ là Tề Hiểu, tiến sĩ từ nước ngoài trở về, cũng chính là cấp trên mới tới của bộ phận chúng tôi, đã từng học cùng trường đại học, miễn cưỡng coi là đàn chị của tôi.

Nhìn vào giá trị ham muốn hoàn toàn là âm trên đầu của Tề Hiểu, tôi cắn ống mút, lặng lẽ gật đầu.

Mặc dù không biết vì sao, điều đầu tiên của nô lệ tư bản chính là thì , nhịn thì nhịn.

“Ừm… Thật ra tớ đã muốn từ lâu rồi, cậu với chị ấy trông rất giống nhau đó.”

Giống nhau?

Sao có thể? Người ta là thần tiên trên trời không thể chạm tới, ngoại hình với gia cảnh hàng đầu, tôi chỉ là con kiến mỗi khi đi chỉ có 20 phút để trang điểm mà thôi.

Làm việc 10 năm cũng không bằng số lẻ trong tài khoản của người ta. Chỉ có thể cố gắng vật lộn trong thế gian đầy mùi tiền và lầy lội.

Làm sao có chỗ nào giống nhau chứ!

“Thật đó, haiz, cũng có thể đều là người đẹp nên khuôn mặt có chút giống chăng?”

Giá trị ham muốn trên đỉnh đầu ấy đột nhiên tăng lên 10, dọa tôi phải ngồi xa ra một chút.

“Cuối cùng cậu cũng định xuống tay với tớ rồi hả?”

Đồng nghiệp xu hướng nữ giới liếc tôi một cái: “Cậu á? Thôi bỏ đi.”

Tôi nghe xong suýt nữa nổi khùng, bắt ấy cho rõ.

Đánh thì đánh, những lời của ấy tôi không để trong lòng.

Cho đến một ngày Cố Lâm trực tiếp đến công ty tìm tôi.

11.

Từ sau lần chia tay trước đó, mấy ngày nay tôi đều không quan tâm đến Cố Lâm nữa.

Tôi không hiểu, rõ ràng đây là chuyện mà cả hai cùng vui, Cố Lâm sớm nên chê tôi phiền, không hai lời mà đá tôi đi rồi mới phải, tại sao hiện tại ngược lại là ta không chịu đồng ý chứ.

Dường như ta cố chấp tin rằng tôi đang tức giận, chỉ cần tôi bình tĩnh lại là ổn.

Nhưng mấy ngày qua thái độ của tôi vẫn lạnh nhạt như , thậm chí sau khi bị kéo phương thức liên lạc vào danh sách đen thì ta mới có chút hoảng loạn.

Nhìn thấy ta ở công ty là việc ngoài dự liệu của tôi.

Hôm nay ta đến tìm tôi rõ ràng còn cố ý trau chuốt một lượt, cho dù như đi nữa vẫn có thể thấy vẻ mệt mỏi không thể che giấu trên khuôn mặt, nặng nề đến mức không thể giữ một nụ hoàn hảo.

Anh ta kéo tôi lại, hạ thấp giọng muốn chuyện.

“Không có gì đáng hết.” Tôi muốn khiến ta đi nhanh chút, dù sao đây cũng là nơi việc, bị người khác thấy ồn ào như cũng không tốt.

“Đừng loạn nữa, Tô Thời Tinh, rốt cuộc em muốn gì? Anh có chỗ nào khiến em không hài lòng thì cho biết không? Cái gì cũng không đã trực tiếp chia tay, em xem chuyện đương là trò trẻ con sao?”

“Hóa ra cũng biết lúc trước chúng ta đang đương à?” Tôi chế giễu: “Có phải con ch.ó nhà còn thân với hơn tôi không hả?”

Nghe đến đây, biểu cảm của ta trở nên vô cùng khó coi.

Tôi biết ta là người có sức ảnh hưởng lớn, đã quen với việc mọi việc đều thuận lợi, bị mắng như chắc chắn sẽ rất khó chịu, không đập cửa rời đi là nể mặt lắm rồi, khi mở miệng lần nữa giọng đã có chút mất kiên nhẫn: “Em đừng có mà không biết tốt xấu, sự kiên nhẫn của có giới hạn. Làm loạn thì cũng một vừa hai phải thôi.”

“Tôi…”

Tôi chưa kịp hết câu đã thấy Tề Hiểu đi ra từ phòng việc, khi đến chỗ ngoặt vừa hay đụng trúng Cố Lâm: “Sao lại ở đây?”

Giọng điệu của Tề Hiểu có chút run rẩy, rất nhanh liền nghẹn ngào khóc, nắm chặt lấy vạt áo trước của Cố Lâm: “Lâm Lâm, sao không nghe điện thoại của em?”

Ồ, Lâm Lâm, nghe có vẻ rất thân mật đó.

Tôi không ngờ cấp trên mới với trai cũ lại có quan hệ tốt như , tôi ôm cánh tay không một lời đứng ở bên cạnh nghiêm túc hóng chuyện.

Cố Lâm hiển nhiên cũng không nghĩ tới việc gặp Tề Hiểu ở đây, vô thức quay lại tôi, trong mắt hiện lên một tia hoảng loạn, là loại cảm mà tôi hiếm khi thấy .

Hình như ta rất muốn chuyện với Tề Hiểu, lại để ý đến việc tôi đang ở đây.

Thế là Tề Hiểu liền trước: “Lâm Lâm, có quen biết với cấp dưới của em sao?”

Cố Lâm im lặng rất lâu: “Tô Thời Tinh, hiện tại là …”

“Bạn giới tính nữ.” Tôi cướp lời đáp: “Hai người chuyện đi, không phiền nữa, tôi đi việc đây.”

Cố Lâm theo phản xạ giơ tay lên, không biết có phải là muốn giữ tôi lại hay không, cuối cùng tôi vẫn thấy tay ta đặt lên lưng của Tề Hiểu đang ấm ức buồn bã, nhẹ nhàng vỗ về, vừa ôm vừa dẫn ta ra ngoài.

Tề Hiểu ngẩng đầu, ở nơi mà Cố Lâm không thấy lộ ra một nụ đắc thắng.

Thật không thể hiểu nổi.

Tôi mở Mĩ Đoàn chuẩn bị đặt đồ ăn thì thấy tin nhắn của Lục Trạch Xuyên gửi cho cách đây mấy phút.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...