Xa Tận Chân Trời [...] – Chương 5

Chương 5

8.

Từ sau  khi thấy giá trị ham muốn trên đầu Cố Lâm, thái độ của tôi với ta cũng lạnh nhạt đi rất nhiều.

Không biết có phải là cảm nhận thái độ tôi thay đổi hay không mà Cố Lâm ngược lại chủ hơn không ít, tốc độ trả lời tin nhắn cũng nhanh hơn.

Nói đến cũng buồn , bây giờ tôi đã không còn ôm điện thoại mong chờ tin nhắn của ta nữa thì lần nào cũng nhận trả lời rất nhanh.

Rõ ràng đây đều là những thứ trước kia tôi luôn chờ đợi, khi tôi sắp bỏ cuộc rồi thì ta lại đưa nó cho tôi.

Khi tôi hóng chuyện trong lúc rảnh thì nghe đồng nghiệp sắp tới sẽ có 1 vị cấp trên mới bổ nhiệm vào công ty, là tiến sĩ du học ở nước ngoài về.

Nghe vị cấp trên mới này còn từng học cùng trường đại học với tôi, bối cảnh gia đình vô cùng hùng hậu, ở công ty cũng có không ít mối quan hệ.

Ngoài hình còn rất trong sáng và đáng .

Tôi không quan tâm mấy tin này lắm, thấy tin nhắn muốn đến đón tôi của Cố Lâm, tôi dự định nhân dịp này rõ với ta, nên liền đồng ý.

Tan , vừa ra khỏi của công ty đã thấy Cố Lâm từ xa đang đứng bên cạnh xe. Lần này tôi không giống như mọi chạy đến nhào vào lòng ta nữa mà chỉ thản nhiên mở cửa ngồi vào trong xe.

Cố Lâm sững sờ, rõ là là không nghĩ tôi sẽ như , khi lên xe có vẻ không vui.

Tôi không hiểu ta đang không vui cái gì.

Giá trị ham muốn của ta chỉ có như , mỗi lần tôi ôm ta, ta chỉ cảm thấy buồn nôn và khó chịu mới đúng.

Không khí trong xe vô cùng ngột ngạt và nhàm chán, hóa ra khi không có tôi ở bên cạnh ríu rít hỏi không ngừng thì chúng tôi ở chung như thế này, xa cách như hai người lạ.

Ngay lúc tôi đang nhàm chán ngẩn người khung cảnh bên ngoài cửa sổ, bỗng nhiên nghe tiếng Cố Lâm : “Gần đây em rất kì lạ.”

“Không nịnh nọt nữa thì là kì lạ à?” Tôi lười biếng vươn vai một cái, không cẩn thận chạm trúng người Cố Lâm, liền cảm nhận ta vô thức né tránh, tôi liền nhịn không nổi nữa mà lên:

“Chúng ta chia tay đi.”

Xe dừng lại trong nháy mắt, ta lập tức quay đầu lại tôi, trong mắt đều là vẻ khó tin: “Em cái gì?”

Lại là cái câu này. Có phải tai đàn ông các đều có vấn đề không?

Tôi quả thực vô cùng bất lực, không biết sao, chỉ đành lặp lại lần nữa: “Tôi , Cố Lâm, chúng ta chia tay đi.”

“Sao có thể.” Cố Lâm vô thức phản bác lại tôi: “Đừng lấy vấn đề này ra như thế.”

Cố Lâm dường như chắc chắn rằng tôi đang với ta, từ trong kinh ngạc bình tĩnh lại, lại khởi xe lần nữa: “Sao em có thể những lời như này? Tiểu Tinh, gần đây gì khiến em không vui sao?”

“Sao lại không thể?” Nghe ta như , tôi cau mày lại, có chút tức giận ta: “Không thích không nữa thì chia tay. Là như thế đấy, dù sao cũng đâu thích tôi.”

“Đừng sự nữa Tiểu Tinh, kỳ kinh của em không phải vừa hết tuần trước sao, đừng nghĩ nhiều, ngoan nào!” Anh ta thản nhiên dỗ dành tôi hai câu, ngừng một lúc lâu mới : “…Đương nhiên là thích em rồi!”

Lúc câu này ta kính chiếu hậu, tránh né ánh mắt của tôi.

Anh ta đã tránh tôi như bao nhiêu lần rồi nhỉ?

Hóa ra không đều thể hiện rõ trong từng chi tiết như , cởi bỏ lớp ngoài của những lời đẹp đẽ phức tạp kia đi thì chút này vô cùng mỏng manh dễ vỡ, gió vừa thổi là sẽ vỡ thành mảnh vụn.

Từng chút tùng chút chôn vùi trái tim đầy vết xước của tôi.

Cuối cùng cũng về tới nhà, tôi thực sự một phút cũng không đợi nữa, mở cửa nhanh chóng xuống xe.

Hoàn toàn không ngờ tới là Cố Lâm mà lại theo xuống, không lời nào mà nắm lấy tay tôi, đẩy tôi dựa vào xe.

“Những lời vừa nãy em đều là nghiêm túc?”

“Tránh ra! Đừng vào tôi! Anh nghe không hiểu tiếng người hả?”

Khi tôi đang vùng vẫy thoát ra, lại thấy giá trị ham muốn trên đầu ta đang chầm chậm tăng lên, thậm chí đã vượt qua 10 điểm, nhất thời thực sự không tìm ra lời giải thích.

Người này có bệnh phải không, bị mắng chửi như còn có thể tăng ham muốn hả?

Đây gọi là cái gì mà m.á.u M bộc phát hả?

“Em chia tay với , sau đó thì sao? Ở bên Lục Trạch Xuyên à? Cái cậu từ thời thơ ấu lúc nào cũng dính lấy em đó?”

Cố Lâm nắm chặt lấy tay tôi, đôi mắt sắc bén nhíu lại lộ ra vẻ nguy hiểm của vật đi săn: “Em thích cậu ta?”

Không kịp phòng bị bị hắt một chậu nước bẩn, tôi sững sờ.

Tôi và Lục Trạch Xuyên quả thật rất thân, tất cả mọi chuyện xấu của cậu ta tôi đều nắm rõ trong lòng bàn tay, từ khi học mẫu giáo trừ việc đặt biệt danh ra thì chính là cãi nhau đánh nhau, căn bản không cách nào tưởng tượng cái ngày ở bên cậu ta kia.

Con ngươi tôi giãn lớn: “Anh đang nhảm cái gì !”

“Được, thích tôi.” Tôi bình tĩnh lại: “Nhưng ngay cả việc hôn tôi cũng không muốn, đây gọi là thích sao? Giờ tôi bảo hôn tôi, dám hôn không?”

Giá trị ham muốn của ta còn đang bày ra ở đây, vẫn là những con số thấp đến mức đáng thương như cũ.

Nói xong câu này cũng đã biết kết quả như thế nào rồi, tôi thẳng vào ta, khí thế không thua một chút nào.

Nhất thời liền rơi vào trạng thái giằng co với Cố Lâm.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...