Vứt Bỏ Cuộc Hôn [...] – Chương 9

9

 

Tình cờ phó tổng biên tập của tạp chí có mặt, vừa thấy sự cố liền cho dừng buổi chụp.

 

Một khi hiểu rõ hình, ấy lập tức giận điên người.

 

Chuyện nghệ sĩ có đời tư rối loạn không phải là hiếm trong làng giải trí, kẻ dám công khai loạn như thế thì Lâm Uyển Nhi đúng là đầu tiên!

 

Một nghệ sĩ như , dù có lên tạp chí cũng chỉ tổ mất mặt tờ báo!

 

Nghĩ đến đây, phó tổng biên tập dừng ngay buổi chụp hình, cầu Lâm Uyển Nhi lập tức về nhà.

 

Lâm Uyển Nhi, từ khi quen với Lục Hoài An, đã tưởng rằng mình sắp bước vào hào môn, nên luôn tỏ vẻ kiêu căng. Nhận tin, ta lập tức lao đến cãi nhau kịch liệt với phó tổng biên tập.

 

Phó tổng biên tập tính thẳng thắn, lại có gia thế vững chắc, lập tức chỉ tay vào mặt Lâm Uyển Nhi mà chửi. 

 

Bà lôi từ chuyện ta mới vào nghề đã dựa dẫm danh tiếng nữ chính, diễn xuất tệ , đến chuyện cặp kè với đại gia, và cuối cùng là cướp chồng của người khác, công khai tiểu tam.

 

Lâm Uyển Nhi giận đến mức run rẩy, trừng mắt, miệng mắng:

 

“Cứ đợi đấy! Thân phận của tôi sau này sẽ khiến không dám vào đâu!”

 

Phó tổng biên tập lớn ba tiếng, chỉ tay ra cửa studio, :

 

“Đừng có mà phun nước bọt bậy bạ, studio này không thông gió đâu nhé!”

 

“Ở công ty này, ngoài sếp lớn ra, bà đây chẳng sợ ai. Cô là cái thá gì mà dám hăm dọa bà đây?”

 

“Muốn bà hối hận à? Đừng có mơ nữa!”

 

Bị sỉ nhục đến , Lâm Uyển Nhi đành phải tức tối bỏ đi.

 

Nhìn theo bóng dáng Lâm Uyển Nhi và trợ lý của ta, phó tổng biên tập hài lòng gật đầu, rồi bảo mọi người thu dọn đồ đạc, hôm nay nghỉ sớm.

 

Đoàn chụp ảnh reo hò vui vẻ, nhanh chóng thu dọn và rời đi.

 

Khi mọi người đã đi hết, phó tổng biên tập lấy điện thoại, gửi tin nhắn cho tôi:

 

“Chị ơi, xong việc rồi ạ. Lâm Uyển Nhi bị đuổi đi, xe của ta cũng bị lấy đi rồi.”

 

Tôi nhắn lại một biểu tượng OK kèm lời khen:

 

“Làm tốt lắm. Chị sẽ cân nhắc nâng lương cho em.”

 

Phó tổng biên tập mỉm đầy hài lòng.

 

**

 

Khi đã xử lý tiểu tam xong, đến lúc phải dạy dỗ tên chồng đáng c//hế//t kia.

 

Buổi tối, trở về biệt thự, tôi đi xuống tầng hầm.

 

Lục Hoài An bị huấn luyện viên nổi tiếng chỉnh đốn đến mức nằm đó thoi thóp, yếu ớt cất tiếng:

 

“Cố Kiều Y, đúng là đồ đê tiện, còn dám đến gặp tôi sao?”

 

Nghe , tôi mở to mắt đầy ngạc nhiên:

 

“Ồ, lâu rồi mà vẫn chưa học cách tiếng người hả?”

 

Vừa dứt lời, vệ sĩ phía sau tiến tới, thẳng vào bụng Lục Hoài An khiến hắn nôn ra một ngụm nước chua.

 

Trong khoảng thời gian này, tôi đã trả lại hết những oan ức mà hắn và mẹ hắn đã cho tôi suốt ba năm qua.

 

Dù hắn bị chứng tinh trùng yếu, vẫn là một gã đàn ông chính hiệu. 

 

Thế là tôi cho hắn uống thứ có thể biến hắn trở nên yếu ớt như phụ nữ, có lẽ hắn sẽ thích vì hắn rất thích ngoại

 

Chỉ là, thứ này có tác dụng phụ mạnh, tiêu chảy nghiêm trọng.

 

Vì muốn giữ tầng hầm sạch sẽ, tôi phải cho hắn mặc một chiếc quần sắt.

 

Hắn tôi đầy căm hận, cuối cùng nhếch mép khẩy:

 

“Tôi biết muốn gì.”

 

“Cô chỉ muốn tôi đồng ý ly hôn thôi, phải không? Được, tôi ly hôn.”

 

Tôi lập tức đồng ý.

 

Sáng hôm sau, chúng tôi đến cục dân chính. Hắn mặt mày tái nhợt đến mức một người qua đường phải hỏi:

 

“Anh có sao không?”

 

Lục Hoài An vừa định gì đó thì tôi đã chặn lại.

 

Tôi lắc lắc chiếc điều khiển màu hồng trên tay, mỉm đầy bí ẩn:

 

“Không sao đâu, chúng tôi là vợ chồng, chồng tôi có sở thích nhỏ thôi, bình thường mà.”

 

Nghe xong, người qua đường liền hiểu ra, thầm với tôi rồi bước đi. 

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...