5
Lời này khiến Lâm Uyển Nhi thực sự hoảng sợ. Cô ta ôm lấy bụng, tôi đầy kinh hãi:
“Rốt cuộc chị muốn gì!”
“Cảnh cáo chị đấy, Cố Kiều Y, bây giờ là xã hội pháp trị. Nếu chị dám tay chân với tôi, chị sẽ phải trả giá!”
Nghe , tôi chỉ bật khinh bỉ, không thèm quan tâm đến lời non nớt của ta và đứng lên.
Trước khi rời khỏi sân khấu, tôi quay lại câu cuối:
“Có tiền thì việc gì cũng . Cô lăn lộn trong showbiz lâu rồi, chắc hiểu rõ điều này.”
“Vì đứa bé trong bụng, hãy ngoan ngoãn trả lại tiền cho tôi. Đợi tôi ly hôn với Lục Hoài An xong, sẽ đường đường chính chính là vợ ta.”
Nói xong, tôi quay lưng đi trong ánh mắt sợ hãi của mọi người.
Ngay lúc ấy, có một trong đám đông hét lên đầy khinh bỉ:
“Rõ ràng là chồng không giữ nổi bản thân, không lo đi quản chồng cho tử tế mà chỉ giỏi đánh tiểu tam thôi!”
“Phải rồi, chồng ngoại , đúng là vô tội nhất rồi! Chắc chắn là Lâm Uyển Nhi quyến rũ chồng ! Chồng đúng là người đàn ông vô tội nhất thế giới!”
“Không ngờ đường đường là tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị mà lại là một bà nội trợ thời đại mới! Đúng là c//hế//t mất!”
Nghe thấy , tôi liếc qua, thì ra người lại là một blogger có tiếng. Cô ta thường xuyên lên mạng kêu gọi chủ nghĩa nữ quyền, lượng người theo dõi cũng không ít.
Nhìn vẻ mặt như thể “mọi người đều say, chỉ mình ta tỉnh” của ta, xung quanh có người phải ôm mặt không dám tiếp.
Cô ta lại dám gọi Cố Kiều Y là “bà nội trợ ngoan ngoãn” sao?
Thật nực , nếu Cố Kiều Y mà là bà nội trợ, thì tất cả phụ nữ trên đời đều là nô lệ mất rồi!
Đây là người phụ nữ đã vực dậy tập đoàn hàng trăm tỷ, còn là người sáng lập ngôi trường công dành cho nữ sinh nổi tiếng toàn quốc.
Thậm chí gần đây, ấy còn bỏ tiền túi ra lập quỹ từ thiện bảo vệ quyền lợi cho phụ nữ và trẻ em bị buôn bán, giúp đỡ không biết bao nhiêu người!
Còn blogger này, chỉ biết ngồi trước màn hình gõ phím.
Dám tham gia tiệc sinh nhật của kẻ thứ ba, lại còn lên tiếng bênh vực kẻ hoại gia đình người khác, cũng tài thật đấy?!
Thấy ta vẫn giơ điện thoại, giương máy quay về phía mình, tôi bật , tiến đến gần và chỉ vào điện thoại ta:
“Em à, thời đại mà cứ giơ máy quay lên là có lý đã qua rồi.”
“Với lại, sao biết tôi chỉ đánh kẻ thứ ba mà không xử cả tên đàn ông kia?”
“Cả hai đều là đồ hạ lưu, chẳng qua kẻ này hạ lưu hơn kẻ kia, thì tại sao tôi chỉ đánh một người mà không đánh cả hai?”
Nói xong, tôi mặc kệ cái máy quay đang giơ, chỉ mỉm ta:
“Đường đường là một blogger nữ quyền, mà lại công khai bênh vực kẻ thứ ba.”
“Em à, lừa tiền fan thì , chứ đừng mong lấy đạo đức ra ép buộc tôi.”
“Tốt nhất là về mà bán mấy cái chân gà rút xương cho fan đi, mấy chỗ như thế này không hợp với đâu.”
Nói xong, các cậu ấm xung quanh lên , còn blogger kia thì giận đến mức đỏ cả mặt, mũi hếch lên.
Bạn thấy sao?