Nhắc đến chuyện này khiến trên mặt Lưu Vân hiện rõ niềm tự hào.
"Tất nhiên rồi ạ. Mọi người trong kinh thành đều biết. Tình hình kiêu căng lại hống hách của Nhị tiểu thư không phù hợp với khí chất thanh nhã của Cửu Hoàng tử. Với tướng mạo tuấn tú và nhân phẩm cao quý của ngài ấy thì sao ngài ấy có thể thích Nhị tiểu thư chứ?"
Việt Trường Ca có nghe một chút về việc tứ hôn của Cửu Hoàng Tử. Tuy nhiên Hoàng Thượng chỉ ra chỉ tứ hôn với nữ nhi của Việt gia.
Trong phủ, Việt Như Sương thương nhất nên mọi người đều nghĩ nàng ta sẽ gả cho Cửu Hoàng Tử. Cửu Hoàng tử lại ra hành đồng ngoài dự đoán là coi trọng đích nữ không thương là .
Tất nhiên là mẹ con Nhị phu nhân không cảm lòng nên mới suy nghĩ đến việc . Mấy ngày nay, Việt Trường Ca có thể tự mình cảm nhận .
Mà Việt lão gia vốn không quan tâm con lớn thì trong tương lai sẽ thay đổi.
Nếu Cửu Hoàng tử thật sự cưới thì lão phụ thân luôn coi trọng lợi ích gia tộc hơn thân khẳng định sẽ coi trọng hơn.
Lưu Vân thở dài.
"Chờ tiểu thư gả cho Cửu Hoàng tử, trong phủ này sẽ không còn ai dám bắt nạt tiểu thư. Phu nhân ở dưới suối vàng cũng có thể yên tâm nhắm mắt rồi…"
Mẫu thân nguyên chủ - Liễu thị đã khuất sau nhiều năm. Lưu Vân là tiểu nha hoàn hồi môn từ Liễu gia. Từ nhỏ đã ở bên cạnh chăm sóc Việt Trường Ca nên rất yên tâm với nha hoàn này.
Nhà mẹ đẻ Liễu gia chỉ là một gia tộc bình thường ở kinh thành. Trong tộc có vài người quan trong triều địa vị bình thường. Do đó gia thế của Liễu thị không thể so với Nhị phu nhân Lý thị Lý Nhu. Tuy nhiên đương kim Hoàng Thượng lại hạ chỉ tứ hôn cho Việt lão gia và Liễu thị nên dù Liễu thị đã mất thì vị trí đương gia chủ mẫu của Việt gia vẫn không thay đổi. Lý Nhu cảm thấy bất bình. Bà ta không thể bò lên vị trí đương gia chủ mẫu mà chỉ có thể nâng lên “bình thê”!
Việt Trường Ca quay đầu cưới với Lưu Vân.
"Chúng ta nhất định sẽ sống tốt hơn."
……………………………………………………………………….
Việt Như Sương vừa bước chân vô phòng liền tức giận.
"Tức chế.t ta. Tức quá. Ả tiện nhân Việt Trường Ca này! Hôm nay ả lại có cơ hội trốn thoát!"
Trong nội tâm Lý Nhu cũng không cam tâm khiến gương mặt lạnh lẽo.
"Hôm nay lão gia về không đúng lúc. Nếu ông ấy không ở đây thì hôm nay là ngày chế.t của Việt Trường Ca."
"Nương! Cửu Hoàng tử phải cưới con. Chúng ta đi cầu phụ thân đi. Nhờ ông ấy xin Hoàng Thượng hạ chỉ tứ hôn không? Tiện nhân Việt Trường Ca kia căn bản không xứng!"
"Haiz!"
Lý Nhu bất đắc dĩ thở dài.
"Từ lâu, phụ thân con đã xin Hoàng Thượng ban thánh chỉ tứ hôn cho con và Cửu điện hạ, mà… Cửu Hoàng tử lại không chấp nhận…"
Hiện tại, bà ta càng nghĩ càng cảm thấy biện pháp tốt nhất là tiêu diệt Việt Trường Ca.
"Sương nhi ngoan. Con không nên tức giận. Nương có biện pháp khiến cho Việt Trường Ca biến không còn trên đời."
Vẻ mặt Việt Như Sương trở nên hưng phấn sau khi nghe xong
"Nương, đó là biện pháp gì?"
……………………………………………………………………….
Sau khi bình an vô sự dưỡng thương vài ngày. Vết thương trên người Việt Trường Ca do roi quất cũng hồi phục không ít. Vì cảm thấy buồn chán nên đi tản bộ trong vườn hoa.
Buổi trưa hôm nay, giống như mọi ngày bước đến nơi đó, ngồi xuống nghỉ mát trong đình ở giữa hồ sau vườn hoa. Việt Như Sương vừa đi vừa hướng bên này vẫy tay từ đằng xa.
"Tỷ tỷ ở đây?"
Nàng ta nở nụ vô cùng thân thiết. Người ngoài vô sẽ nghĩ là cảm tỷ muội các nàng rất tốt. Họ sẽ không nhận ra hiềm khích với nhau của tỷ muội các nàng.
"Muội muội tốt, ngọn gió nào đưa muội đến đây?"
Việt Như Sương tươi ngồi xuống chiếc ghế đá đối diện .
"Muội cố ý lệnh trù phòng một chút điểm tâm mang đến cho tỷ nếm đó."
Việt Như Sương vẫy tay với tiểu nha hoàn bên cạnh.
"Mau mang lên."
Một chiếc hộp xảo đặt lên bàn. Việt Như Sương đem những điểm tâm tinh xảo ra trước mặt Việt Trường Ca. Dáng vẻ nàng ta đầy áy náy.
"Chuyện lần trước là do muội không đúng. Mấy ngày nay muội luôn nghĩ trong lòng là lúc đó muội không nên nhẹ dạ cả tin gã nô tài đó."
Việt Trường Ca vẫn nở nụ thân thiết không gì. Cô muốn xem trong hồ lô của Việt Như Sương đang bán gì.
Việt Như Sương bỗng nhiên đứng dậy
"Tỷ tỷ, muội xin tỷ tha lỗi. Tỷ ngàn vạn lần không nên sinh khí không?"
Việt Trường Ca khách sáo.
"Muội đừng lo lắng , ta đã không còn tức giận vì chuyện đó. Tỷ muội trong nhà không nên rạn nứt cảm vì chuyện này. Tỷ tha thứ rồi nên lần sau đừng như nữa."
Việt Như Sương nghe lời này, dáng vẻ rất cao hứng. Nàng ta liền rót một ly trà đưa Việt Trường Ca rồi mới dặn dò nha hoàn vài câu.
"Ta hình như nhớ ra vẫn còn điểm tâm trong trù phòng còn chưa mang ra. Các ngươi mau đem mấy món điểm tâm đó lên. Nhanh lên đi."
"Vâng."
Nàng ta quay qua Lưu Vân.
"Ngươi đi theo giúp bọn họ. Điểm tâm rất nhiều, ta sợ họ mang không hết."
Lưu Vân lo lắng một chút Việt Trường Ca tiểu thư nhà nàng lại cho nàng một ánh mắt yên tâm. Tuy trong lòng Lưu Vân cảm thấy bất an vẫn trả lời rồi lui xuống.
Bạn thấy sao?