Vùng Tuyết Trắng – Chương 2

5

Nhìn Từ Nhiễm đưa vào phòng y tế, xác nhận nàng đã không còn nguy hiểm về tính mạng, tôi mới thở phào nhẹ nhõm.

Cũng không phải tôi thánh mẫu mà là giữ nàng lại sẽ có công dụng hơn.

Nhưng đồng thời… Quả thật Từ Nhiễm cũng khá đáng thương.

Rõ ràng học rất giỏi, vì hoàn cảnh gia đình khó khăn mà bị Ôn Khuynh Khuynh và mọi người trong ký túc tẩy chay lập.

Mạch não này khiến tôi thật sự nghi ngờ, rốt cuộc chín năm bán của bọn họ đã học thứ gì?

Hiệu trưởng nghe câu “không sao” thì mừng rớt nước mắt.

Gần đâu trường chúng tôi có tham gia quy một bộ phim chiếu mạng, nhà trường đã đầu tư một khoản tiền rất lớn.

Nếu để chuyện này lan truyền thì sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng tới danh tiếng của trưởng.

Nghĩ tới đây, tôi lập tức lên tiếng:

“Hay là kiểm tra vết thương trên người ấy đi? Nếu để chuyện này lan truyền thì sẽ không tốt cho trường chúng ta.”

Lúc lời này, tôi cảm nhận có ánh mắt đang chằm chằm vào tôi.

Không cần cũng biết đó là Quý Sâm.

Hiệu trưởng đuổi tất cả nam sinh ra ngoài.

Vén tay áo lên, thấy vết thương trên người Từ Nhiễm, tôi không khỏi ớn lạnh.

Một đống sẹo mờ, còn có vết bầm tím to nhỏ khác nhau, thậm chí còn có vết trói của dây thừng.

Hiệu trưởng đập mạnh xuống bàn.

“Tra rõ cho tôi, tôi muốn xem xem là ai dám ra chuyện mất dạy thế này!”

Hiệu trưởng vừa đi, Quý Sâm đã chặn tôi trong góc tường.

“Ôn Niệm Vi, em có ý gì? Vừa rồi rơi xuống nước, tại sao em không xuống cứu ? Chẳng phải em thích sao? Em thích như thế à?”

Tôi im lặng ta.

“Em không cứu ư? Không phải tại không với que gỗ sao? Hơn nữa, cũng tự bơi lên mà, không phải sao?”

Quý Sâm cúi đầu tôi, dùng giọng điệu tự cho là rất quyến rũ :

“Vừa rồi chỉ muốn thử em, nếu em nhảy xuống cứu , sẽ lập tức cưới em, không ngờ… Anh đã đánh giá quá cao cảm em dành cho rồi.”

Ôi ôi.

Nghe đi, nghe đi, thông minh thế cơ chứ lại.

“Thích không có nghĩa là liều chết! Anh sợ Đông lo Tây như thế, đâu phải là thích em!”

Tôi đẩy ta ra.

“Anh à, em đề nghị đọc ít truyện tổng tài bá đạo thôi.”

“Em không nhảy xuống rồi chết đuối như muốn nên thất vọng lắm đúng không, có phải bây giờ đang vò đầu bứt tai không biết lấy lòng Ôn Khuynh Khuynh kiểu gì đúng không? Anh yên tâm, dù em không chết, nó vẫn là người của .”

Quý Sâm bị tôi trúng tim đen, vô thức đưa tay sờ mũi.

“Em biết gì rồi?”

“Em linh tinh gì đấy, … Chỉ đơn giản là thích Khuynh Khuynh, không có ý đó!”

Tôi hừ khinh: “Em đã gì đâu, tự nghĩ linh tinh ấy chứ.”

Quý Sâm sầm mặt: “Em cho biết, rốt cuộc em đã biết gì rồi?”

Tôi lười nhảm với ta, đá thẳng vào dòng giống của ta một phát, đẩy ta ra ngoài phòng y tế rồi khóa trái cửa lại.

6

Quý Sâm ở ngoài cửa mắng tôi mấy câu rồi bỏ đi.

Mãi đến khi sắp truyền xong chai muối, Từ Nhiễm dần tỉnh lại, thấy tôi chớp mắt một cái, bị dọa suýt nữa ngã xuống giường.

Cô nàng khúm núm thành quen, cũng không lời ác ý gì với tôi.

“Thầy hiệu trưởng đã biết chuyện cậu bị Ôn Khuynh Khuynh bắt nạt.”

Cô nàng bật dậy: “Không phải, Khuynh Khuynh rất tốt, không bắt nạt mình, cậu không linh tinh!”

Tôi kéo tay áo của nàng lên: “Vậy cậu giải thích sao về những vết này? Tâm trạng không tốt, tự đánh bản thân, hay là… Mình đánh?”

Tôi đã đoán tiếp theo Ôn Khuynh Khuynh sẽ gì.

Chắc chắn là uy hiếp Từ Nhiễm cắn ngược lại tôi, giá họa lên đầu tôi.

“Không, mình không bị bắt nạt!”

“Muộn rồi.”

Tôi thuật lại đầu đuôi chuyện vừa nãy.

“Thật ra mình nên tẩn cho cậu một trận để hả giận, dù sao cậu…”

“Nhưng cậu bị hành hạ thê thảm thế này, cậu nghĩ xem, chuyện cậu bị bắt nạt cũng chỉ có người bắt nạt cậu biết, sao mình lại biết nhỉ? Ôn Khuynh Khuynh sẽ cho rằng là cậu với mình.”

“Nếu cậu chịu phối hợp với mình, mình có thể đảm bảo cậu sống yên ổn trong cái trường này.”

Mặt nàng tái nhợt, tuyệt vọng tôi.

“Rốt cuộc cậu muốn gì?”

“Nói cho mình biết, cái thai trong bụng Ôn Khuynh Khuynh là của ai?”

Mãi lâu sau, khi tôi đã mất hết kiên nhẫn chuẩn bị đứng dậy, Từ Nhiễm lại nắm chặt lấy tay tôi.

Tôi nghe mà cả kinh trong lòng, không ngờ lại là… ta?

7

Sau khi rời khỏi phòng y tế, câu của Từ Nhiễm cứ quanh quẩn trong đầu tôi.

“Mình không chắc có đúng không, Ôn Khuynh Khuynh rất thích Thẩm Diễn.”

“Tuy cậu ta đã theo đuổi Thẩm Diễn rất lâu ấy vẫn dửng dưng. Vào một đêm của tháng trước, cậu ta đột nhiên ăn vận lộng lẫy, tâm trạng vui vẻ đi hẹn hò, cái gì mà theo đuổi lâu cuối cùng cũng thành công.”

Tôi lập tức vỡ lẽ.

Thế thì tất cả đều hợp lý rồi.

Thẩm Diễn mới về nước không lâu, lại đang trong giai đoạn bốc đồng nổi loạn.

Nghe gia đình không ủng hộ ta bước chân vào làng giải trí nên ta đã nhập học trường này để theo đuổi ước mơ.

Diễn viên chính trong bộ phim chiếu mạng của trường chính là ta.

Vì để hợp tác thuận lợi với trường mà ngay cả nữ phụ cũng chọn từ học sinh trong trường.

Kiếp trước, tôi và Ôn Khuynh Khuynh cùng đăng kí thử vai, tôi thành công chọn vào vai nữ phụ.

Sau khi tôi chết, Quý Sâm nhờ ba của ta đứng ra hỗ trợ dập tắt tin đồn.

Mà nhờ vai nữ phụ cũng tới tay Ôn Khuynh Khuynh, một lần đã nổi tiếng, trở thành tiểu hoa mới nổi của làng giải trí.

Bây giờ lại, xem ra tất cả đã lên kế hoạch sẵn.

Xế chiều hôm đó, tôi lấy lý do bị ốm xin nghỉ.

Trước ngày khai máy, tôi muốn một việc.

Vừa vào cổng đã thấy bố đang cắt tỉa cây.

Nghĩ đến kiếp trước bố nằm liệt một chỗ, tôi lập tức lao tới ôm chầm lấy ông.

Bố quay đầu lại, cưng chiều xoa tóc tôi.

“Hôm nay không phải cuối tuần, sao con lại về?”

“Chú Quý vừa đi, ấy đến bàn với bố, sau khi con và Quý Sâm tốt nghiệp sẽ đính hôn.”

Đính hôn?

Nực sao.

Đính hôn chỉ là cái cớ, bây giờ nhà họ Quý đang đứng trên bờ vực sản, cần nhà tôi rót tiền.

Nhưng bọn họ lại bắt tay với nhà Hai chết bố tôi.

Lần này, tôi quyết không cho nhà họ Quý có cơ hội trở mình.

Tôi vội kéo ba tới phòng sách.

“Bố, bố linh tinh gì đó, con chỉ coi Quý Sâm như trai thôi, bây giờ ấy là trai của Khuynh Khuynh rồi, nếu để con bé nghe thì lại to chuyện đấy.”

“Còn nữa, nếu Quý bảo ba rót tiền vào nhà họ Quý thì bố tuyệt đối đừng đồng ý, bây giờ nhà họ Quý lửa cháy đến đít, thay vì rót tiền vào, chẳng thà chờ nhà họ sản rồi thu mua, ba thấy không?”

Ba nghe thì sửng sốt.

“Sao Quý Sâm thành trai của Khuynh Khuynh rồi? Bố phải gọi ngay cho Quý của con mới , con của bố thì thế nào!”

Tôi giữ tay ba lại.

“Bố, con không thích Quý Sâm thật, bố có thể dùng lý do này để từ chối hợp tác với nhà họ Quý.”

Ba ngẫm nghĩ một hồi, sau đó khẽ gật đầu.

“Vốn dĩ bố cũng không thích thằng nhóc Quý Sâm kia, là con cứ nằng nặc theo người ta, bây giờ thì hay rồi.”

Tôi “vâng” một tiếng, tiếp:

“Còn nữa, bố à, con muốn dấn thân vào ngành giải trí.”

Ba tôi với ánh mắt khó hiểu.

“Hôm nay con sao ? Nói câu nào cũng bố bất ngờ.”

“Nhưng mà con và Khuynh Khuynh đúng là chị em, hôm qua Hai của con tới tìm bố, Khuynh Khuynh cũng muốn vào ngành giải trí, muốn dùng danh nghĩa của công ty đầu tư cho một bộ phim chiếu mạng, thay vai nữ phụ.”

Tôi khinh, Ôn Khuynh Khuynh lì thật đó, kế này không thành đã có kế khác.

“Có phải Hai còn nhờ bố giúp Khuynh Khuynh mua hot search, cái gì mà diễn át nữ chính, đúng không?”

“Nếu con không đoán sau, còn , chỉ cần Khuynh Khuynh nổi tiếng thì có thể đại diện cho nhà chúng ta, nhất cử lưỡng tiện, đúng không?”

Ba trợn mắt há mồm: “Sao con biết?”

Đương nhiên tôi biết rồi, bởi vì kiếp trước Ôn Khuynh Khuynh cũng như thế,

“Bố có thể theo lời của Hai, mua hot search, phải đổi tên Khuynh Khuynh thành tên con, bởi vì con là người chọn cho vai nữ phụ này.”

Lần này, tôi phải lấy lại tất cả những thứ thuộc về tôi.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...