Vụng Trộm Với Con [...] – Chương 3

Chương 3-6.1

03

Hắn đưa tay xoa bụng của tôi, nghiêng đầu:

“Em sẽ không lại mang thai con của người đàn ông tồi nào chứ!?”

Tôi điên cuồng lắc đầu. Lần trước dùng cái cớ này, bị hắn kéo đi giày vò một đêm. 

Đến nay tôi vẫn còn có thể nhớ rõ lời giải thích ngông cuồng của hắn:

“Không sao, mang thai rồi, cũng không ngại để mang thêm một cái.

“Lúc sinh, để cho thằng nhãi con của ra trước là .”

Hắn thừa dịp tôi không ý, đột nhiên nâng cằm của tôi lên, cúi đầu hôn xuống. Tôi bị hôn đến đứng không vững, liên tục lui về phía sau.

Bất giác đưa tay ôm lấy cổ hắn, Lục Ngạn khẽ ra tiếng:

“Chị , chị xem.”

“Thân thể của chị rất thành thật đấy.”

Hắn đưa tay đặt lên trái tim của tôi, cúi người bên tai tôi, hơi thở phả lên cổ.

“Chị ơi, chị nghe đi, nó cũng đang em này.”

Phù phù, phù phù, phù phù…

Ánh đèn đường mờ nhạt kèm theo gió đêm chiếu lên người chúng tôi. Đêm nay gió thật dịu dàng.

Tôi sửng sốt, hắn ôm eo tôi:

“Đã như , không cho phép chia tay nữa.”

Tôi hơi do dự: “Vậy bên phía cha của …”

Hắn lại hôn xuống:

“Kiều Kiều!!!

“Anh như mà không công khai ra sao?

“Người ta đẹp trai còn cao!

“Công khai! Ngày mai sẽ công khai!

“Không , đêm dài lắm mộng, bây giờ công khai ngay.”

Nói xong, hắn liền móc điện thoại ra. Tôi sợ tới mức vội vàng ấn tay hắn lại:

“Không !

“Nếu bây giờ công khai chúng ta đương với nhau, em sẽ lập tức đăng tin bác bỏ.”

Tôi và Lục Ngạn giữ tư thế giằng co rất lâu. Ai cũng không chịu nhượng bộ. Mãi đến khi đêm dần khuya, cảm giác mát lạnh ập tới. Tôi cố gắng quấn chặt quần áo, vẫn không nhịn hắt xì một cái. Hắn cởi áo khoác lên cho tôi:

“Thua em rồi, bướng bỉnh! Mau trở về đi.”

Tôi ngẩng đầu: “Vậy chuyện công khai…”

Hắn đỡ trán: “Đùa em thôi, yên tâm đi.”

Hắn suy nghĩ một chút, lại .

“Nhưng em không chia tay với nữa.”

Tôi sảng khoái gật đầu: “Được.”

Lúc tôi sắp vào ký túc xá, hắn đột nhiên lại kéo tôi vào trong lòng:

“Chị, chị cũng không muốn quan hệ của chúng ta bị người ta phát hiện chứ…”

Tôi đang buồn bực như , hắn lại muốn gì nữa!?

Hắn xấu xa cúi đầu hôn xuống:

“Phải có chút phí bịt miệng, không quá đáng nha.”

04

Tôi và Lục Ngạn cuối cùng cũng chung quan điểm. Trước mặt người khác, hắn ngoan ngoãn gọi tôi một tiếng chị. Sau lưng bọn họ, tôi sẽ lặng lẽ gọi hắn là ông xã.

Gần đây thí nghiệm kết thúc muộn, hắn đi đêm không an toàn, cứ muốn tới chờ tôi. Mượn cớ đưa tôi về ký túc xá, lén hẹn hò. Vì , mỗi ngày hai chúng tôi đều giống như đánh du kích, tránh mặt tất cả mọi người, lặng lẽ hẹn hò. Nhiều lần, chúng tôi thiếu chút nữa bị phát hiện. Nhưng đi lại bên bờ sông nhiều, không thể nào không ướt giày.

Ngày đó, tôi vẫn như thường ngày, nhanh chóng chuồn ra khỏi phòng thí nghiệm, cúi đầu đi về phía trước.

Sau đó bốp một cái, đụng vào thân thể rắn chắc. Tôi ôm đầu, ngẩng đầu chuẩn bị xin lỗi, lại nghe thấy phía trên truyền đến tiếng khẽ:

“Chị, chị đi vội như … Là sốt ruột muốn gặp em sao?”

Tôi ngẩng đầu, thấy là Lục Ngạn, nhẹ nhàng thở ra:

“Tại sao là !? Không phải đã ở đầu cầu thang chờ em sao?”

Hắn thuần thục nhận lấy túi của tôi, chuẩn bị nắm lấy tay tôi.

“Đương nhiên là quá nhớ em!”

Hắn nũng vùi đầu vào cổ tôi.

“Một giây cũng không muốn chờ.”

Đúng lúc này, phía sau chúng tôi đột nhiên truyền đến một trận ho khan:

“Khụ khụ.”

Tim tôi lập tức nhảy lên cổ họng, chậm rãi xoay người sang chỗ khác. Quả nhiên, sợ cái gì tới cái đó!!! Học muội giơ điện thoại di có chút xấu hổ đứng ở tại chỗ:

“Học tỷ, chị quên cầm điện thoại di .”

05

Hai chúng tôi bị học muội hung hăng bắt kể lại mọi chuyện. Cô ấy vừa gặm cua, vừa ra hiệu bằng tay.

“Học tỷ yên tâm, từ hôm nay trở đi… em chính là bảo an trong của hai ngươi.”

Bữa cơm này không uổng công mời. Vài ngày sau, học muội thần thần bí bí kéo tôi qua một bên. Nhìn chung quanh, bảo đảm xung quanh ngay cả con kiến cũng không có, mới ghé vào bên tai tôi:

“Học tỷ, em cho chị biết một bí mật. Trong lúc vô em đã nghe thấy cuộc gọi của giáo sư và vợ của thầy. Lục Ngạn, hình như cuối tuần đi xem mắt. Tên nhóc này đã đồng ý cuối tuần đi xem mắt rồi.”

Trái tim của tôi lập tức nổ ầm ầm.

Xem mắt?

Lục Ngạn, hắn lại dám đương với tôi còn đi xem mắt với người khác.

Tôi gửi cho hắn mấy tin nhắn. Hắn cũng không có trả lời. Cũng không biết là hắn thật sự không biết, hay là bị dọa đến không dám trả lời.

06 

Tôi tìm một cái cớ, vội vàng rời khỏi phòng thí nghiệm. Cũng không trở về ký túc xá, đi quán bar của thân tôi mở.

Trong sàn nhảy, cả nam lẫn nữ đang dán vào nhau. Ánh đèn, âm nhạc, tiếng hò reo chói tai —— Không khỏi kêu gào thanh xuân thật sung sức.

Tôi che lỗ tai, với thân:

“Tuổi trẻ thật tốt.”

Cô ấy trợn mắt tôi: “Buồn đánh rắm thì mau thả đi.”

Tôi hì hì dựa vào vai ấy.

“Cãi nhau với Lục Ngạn?” Cô ấy mở chai bia cho tôi.

Tôi lắc đầu: “Không có.”

Cô ấy không tin: “Mỗi lần cậu đến tìm tớ đều là vì hắn. Đã nhiều năm như , có thể cho cậu tâm loạn, trừ hắn ra, tớ thật sự nghĩ không ra còn có ai.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...