Vừa Tham Vừa Ác – Chương 3

Chương 3

3.

Tối đó, tôi giả vờ gọt trái cây rồi không may hắn đứt tay, tôi lặng lẽ giấu chiếc khăn lau m.á.u của hắn đi.

Hôm sau, tôi đưa con đến trung tâm xét nghiệm ADN. Không biết nhóm m.á.u của đứa trẻ có bí mật gì mà lại khiến Cố Ngôn tìm cách đẩy nhanh tốc độ hãm tôi?

Kết quả xét nghiệm nhanh chóng kết luận: Cố Hiên Hiên, nam, ba tuổi, có quan hệ cha con với Cố Ngôn không có quan hệ huyết thống với Trần Vân.

Kết quả này như một tiếng sét, đánh cho tôi choáng váng.

Đứa trẻ từ trong bụng tôi chui ra lại không có quan hệ huyết thống với tôi? Sao có thể như thế ?

Khi đưa con đi xét nghiệm, khả năng tồi tệ nhất tôi nghĩ đến là mình đã bế nhầm con. Một suy đoán khác là Cố Ngôn không phải là nhóm m.á.u O, hắn ta muốn chụp mũ ngoại cho tôi để có quyền chủ trong việc ly hôn sau này. Nhưng tôi không bao nghĩ tới kết quả lại là như .

Tôi nghĩ đến một câu chuyện : Cô bé với cậu bé rằng: “Con của em sau này nhất định là của em, con của chưa chắc là của đâu”. Nếu gặp bé này, tôi sẽ với ấy rằng: “Cháu sai rồi. Đứa trẻ mà sinh ra lại không phải là con của ”.

Tôi không cam tâm nên đã xét nghiệm ADN thêm hai lần nữa kết quả vẫn như , bác sĩ hỏi tôi: “Có phải đã thụ tinh nhân tạo không?”

Cô ấy với tôi rằng nếu là thụ tinh nhân tạo thì có thể xảy ra sai sót trong quá trình thụ tinh, trứng của người vợ có thể bị nhầm lẫn với trứng của người phụ nữ khác.

Tôi lắc đầu: “Không phải thụ tinh nhân tạo, là mang thai tự nhiên”

Bác sĩ đó là điều không thể xảy ra, đứa trẻ mang thai tự nhiên, mười tháng nằm trong bụng mẹ thì không thể không cùng huyết thống với người mẹ .

Tôi gửi con cho mẹ mình, sau đó gọi điện cho Cố Ngôn, với hắn rằng công ty có việc gấp nên tôi phải đi công tác một tháng.

Sau đó, tôi vào ở tại căn nhà do họ tôi sắp xếp. Căn nhà này đối diện với nhà của Lương Vi.

Anh họ tôi cờ quen biết chủ đầu tư tiểu khu này, nên ấy có thể giả vờ đến kiểm tra đường ống dẫn gas để gắn máy nghe lén vào nhà của Lương Vi.

Cố Ngôn biết tôi đi công tác một tháng thì ngay tối hôm ấy hắn đã đến ở nhà của Lương Vi, tôi nghe họ qua máy nghe lén, họ thân mật qua kính viễn vọng, trong lòng đầy bình tĩnh.

Tôi nghe thấy Lương Vi hỏi Cố Ngôn: “Cô ta đi công tác một tháng thì chẳng phải kế hoạch của chúng ta sẽ bị chậm lại sao?”

Cố Ngôn : “Kiên nhẫn một chút đi, vội vàng cũng vô ích thôi.”

“Không phải ta không tìm giấy tờ tùy thân à? Sao ta lại đi công tác thế?” Lương Vi đột nhiên hỏi một câu hỏi đúng trọng tâm. Cố Ngôn im lặng một lát.

Mấy phút sau, tôi có điện thoại, là Cố Ngôn gọi. Tôi nhấn nghe, giọng như bình thường “Chồng à”

Giọng của Cố Ngôn vẫn trước sau như một, ân cần hỏi thăm mấy câu liền hỏi tôi: “Em tìm giấy tờ tùy thân chưa?”

“Em chưa tìm thấy, may mà trong điện thoại em có ảnh căn cước công dân với cả em có mang theo giấy phép lái xe nên mới đi công tác ”, tôi đáp: “Mấy ngày tới ở nhà chịu khó tìm hộ em, đừng lỡ việc của

Cố Ngôn thêm mấy câu chiếu lệ, liền cúp điện thoại.

Mấy ngày sau đó, tôi theo sát Lương Vi, phát hiện ra thu nhập của Lương Vi khá bình thường lại tiêu xài rất thoáng tay.

Anh họ tôi thông qua ban quản lý tiểu khu thì biết Lương Vi là người đã mua căn nhà này. Lương Vi, một người xuất thân từ nông thôn, thu nhập trung bình, lấy đâu ra tiền để mua nhà?

Tôi xem lại thời điểm ta mua nhà thì chỉ cách vài ngày nữa là đến kỷ niệm một năm ngày cưới của tôi và Cố Ngôn.

Tôi bỗng nhiên nhớ ra, sau khi tôi và Cố Ngôn kết hôn một thời gian thì Cố Ngôn muốn đầu tư nên mẹ tôi vì ủng hộ Cố Ngôn mà đã bán đi một căn nhà.

Ban đầu Cố Ngôn cũng đầu tư thành công vài lần và kiếm lời rất nhiều tiền ngay khi tôi và mẹ tôi đang rất vui mừng thì do phán đoán sai lầm mà hắn đã mất luôn mấy trăm vạn vốn gốc.

Sau đó hắn đã quỳ xuống trước mặt mẹ tôi và khóc lóc vật vã, vì tôi nên mẹ tôi còn an ủi lại hắn và rằng coi như mất tiền để có một bài học, gia đình cứ yên ấm thì mọi việc đều sẽ tốt lên.

Thời điểm đó, đúng là trước khi căn hộ này mua nửa tháng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...