8
Sau khi đỡ tôi nằm xuống giường, Tịch Yến nhẹ nhàng đặt tay lên bụng tôi, dịu dàng hỏi: “Em xem… bây giờ bé con đang ở vị trí nào nhỉ?”
“Bé còn nhỏ như , sao em biết .”
“Ừ, chẳng mấy chốc sẽ lớn lên thôi.”
Anh vừa , tôi thật sự cảm thấy mẫu tử trỗi dậy trong lòng một chút.
Nói thật, tôi với Tịch Yến đều có ngoại hình không tệ, sinh con ra chắc chắn cũng không xấu.
Đến lúc đó, một cục bột nhỏ xinh xắn chạy theo sau lưng gọi tôi là mẹ, nghĩ thôi đã thấy dễ thương rồi.
Thế là tôi hào hứng đặt tay lên tay Tịch Yến: “Vậy muốn con trai hay con ?”
Tịch Yến khẽ , ánh mắt đầy thương: “Con nào cũng .”
Lời như làn gió xuân dịu nhẹ thổi qua lòng tôi, khiến trái tim tôi trở nên mềm mại.
Tôi và Tịch Yến nhau, trong mắt đối phương đều thấy sự mong chờ cho sinh linh bé nhỏ này.
Không biết tại sao, mặt tôi bỗng đỏ bừng, tim cũng bắt đầu đập nhanh hơn.
Tôi nghĩ, chắc chắn là tôi đã thích Tịch Yến rồi.
Nếu không, sao lại dễ dàng xao cảm của tôi đến chứ?
9
Hôm sau, Tịch Yến đưa tôi đi bệnh viện khám thai.
Nhưng không ngờ sau khi lấy m.á.u xong, lại cờ gặp Giang Phương Khiết.
Cô ta cũng đến khám thai sao?
Cô ta chẳng phải vẫn chưa cưới Nhị công tử nhà họ Diệp sao? Sao lại đi khám thai rồi???
Nhưng chuyện của ta tôi cũng không quản .
Tịch Yến đưa tôi đi khám xong thì quay về công ty.
Dù sao kết quả khám cũng sẽ có người báo lại cho chúng tôi.
Sau khi đưa tôi về nhà, Tịch Yến chuẩn bị đến công ty.
Trước khi ra cửa, ấy vẫn không ngừng dặn dò tôi.
“Về sau đừng ăn đồ dầu mỡ nữa, nghe bà bầu ăn đồ dầu mỡ dễ bị nôn. Còn cả mấy món cay em thích ăn cũng nên hạn chế, dễ bị nhiệt. Với lại đã nhờ người tìm cho em một dì chuyên chăm sóc bà bầu, để dì ấy cùng dì Trương chăm em.”
“Biết rồi mà, mau đi đi.”
Trước khi đi, Tịch Yến lại quay lại hôn tôi một cái: “Anh nghe phụ nữ mang thai dễ cảm thất thường, nếu em thấy không vui hay có cảm tiêu cực gì, nhất định phải với ngay, biết chưa?”
“Ừm, biết rồi. Em… em ở nhà chờ về nhé~”
“Vậy sẽ huỷ buổi xã giao tối nay, về sớm với em… và con.”
Nói xong những lời đó, Tịch Yến mới yên tâm rời khỏi nhà.
Giữa chúng tôi, dường như vì đứa bé này mà khoảng cách lập tức rút ngắn lại.
Thế cũng tốt.
Dù sao tôi và Tịch Yến sẽ sống cả đời với nhau.
Có thể thương nhau, vẫn tốt hơn nhiều so với kiểu khách sáo nhạt nhẽo.
Thế là tôi vui vẻ ở nhà nghỉ ngơi, ngồi đợi Tịch Yến tan về với mình.
Nhưng không ngờ, đến chiều chẳng đợi người, lại đợi sự khiêu khích từ Giang Phương Khiết.
10
Vào giờ ăn tối, tôi nhận một lời mời kết trên WeChat.
Mở ra xem thì hóa ra là Giang Phương Khiết.
Trong lời mời của ta viết: 【Niệm Niệm, tuy chuyện trước kia không thể tha thứ cho tôi, có vài điều tôi thật sự không muốn giấu nữa. Nếu vẫn còn tin tôi, tôi muốn gửi cho một chuyện liên quan đến Tịch Yến.】
Tôi vốn tò mò, nên đã chấp nhận lời mời kết .
Vừa mới đồng ý xong, Giang Phương Khiết lập tức gửi đến cho tôi một đoạn ghi âm.
【Niệm Niệm, tôi đã suy nghĩ rất lâu rồi, thật sự không thể tiếp tục giấu . Thật ra tôi và Tịch Yến là thanh mai trúc mã nhiều năm, ấy vẫn còn cảm với tôi.
Không tin thì nghe đi, đây là lời ấy vừa mới đến tìm tôi và với tôi.】
Tuy tôi không tin Tịch Yến sẽ vẫn nhung nhớ một người đã chủ từ hôn, giọng điệu tự tin của Giang Phương Khiết khiến tôi do dự và nhấn mở đoạn ghi âm.
Ngay sau đó, giọng của Giang Phương Khiết vang lên.
“Tịch Yến, em biết Hạ Niệm Niệm căn bản không phải mẫu người thích, sao lại đồng ý liên hôn với ấy? Là để chọc tức em sao?”
Nghe đến đây, tim tôi trùng xuống, khiến tôi thật sự c.h.ế.t lặng là câu tiếp theo của Tịch Yến.
“Đúng, Hạ Niệm Niệm không phải mẫu người tôi thích. Đồng ý liên hôn là vì sự kết hợp giữa tôi và ấy có thể mang lại lợi ích cho công ty. Cũng có thể nhanh chóng kết thúc chuyện cưới hỏi giữa tôi và em.”
Bạn thấy sao?