Vừa Kịp Nói Yêu [...] – Chương 10

10

14

Hiểu lầm hóa giải, Tịch Yến vội vã bay đến thành phố C công tác.

Bình thường ra ngoài tôi cũng chẳng thấy gì. Nhưng hôm nay sau khi cả hai đã bày tỏ lòng mình mà lại rời đi, tôi bỗng cảm thấy trống trải trong lòng.

Nhưng chỉ cần nhớ đến những lời tỏ khi nãy của Tịch Yến, trái tim tôi lại trở nên đầy ắp.

Đúng lúc này Hướng Tình nhắn tin cho tôi.

【Chiều đi dạo phố không? Tớ chán c.h.ế.t rồi đây.】

Tôi đang buồn vì không có ai để chia sẻ tâm trạng tốt, thế mà Hướng Tình lại tự tìm đến.

Tôi hí hửng : 【Sao cậu biết Tịch Yến tỏ với tớ rồi? Tin tức nhanh ghê ha.】

Hướng Tình: 【???】

【Hihi, ấy tớ xinh đẹp, dáng đẹp, tớchết đi ấy.】

Hướng Tình: 【……】

【Vậy rốt cuộc cậu có đi không? Không thì tớ hẹn người khác đây.】

【Đừng mà, tôi đi!】

15

Tôi đi dạo với Hướng Tình mấy tiếng đồng hồ, rồi mang đầy chiến lợi phẩm về nhà.

Còn Tịch Yến thì sau khi xuống máy bay đã nhắn tin là bận việc.

Mà tôi vì nhớ , gì cũng không có tâm trạng, thấy buồn chán vô cùng.

Một tiếng sau, Tịch Yến cuối cùng cũng nhắn tin cho tôi.

【Đang ?】

Tôi lập tức trả lời: 【Chiều nay đi dạo phố với Hướng Tình, giờ đang ở nhà chán quá.】

【Còn thì sao? Về khách sạn rồi à?】

Tịch Yến: 【Chưa, đang đợi một khách hàng.】

【Ồ, đi một mình à?】

Một phút sau, Tịch Yến nhắn lại: 【Nếu em ở bên , thì là hai người.】

Nhìn thấy câu này, tim tôi đập mạnh một nhịp.

Người này bây giờ miệng lưỡi sao ngọt ngào thế không biết.

Nhưng mà tôi thích!

Tôi đang định trêu ghẹo vài câu, thì thấy Tịch Yến lại gửi thêm một tin: 【Khách hàng tới rồi, phải việc trước. Tối nay sẽ bận đến khuya, em không cần đợi tin nhắn hay cuộc gọi của đâu, ngủ sớm một chút nhé.】

【Ò, thì trước một tiếng chúc ngủ ngon nha~mua】

Tịch Yến: 【Chúc ngủ ngon.】

【???

【Lời chúc ngủ ngon của em đầy dịu dàng, sao của lại lạnh nhạt ???】

Sau khi gửi tin, Tịch Yến liền thu hồi lời “chúc ngủ ngon” đó, rồi gửi lại một tin mới.

【Chúc ngủ ngon (phiên bản hạ tông 0.8, dịu dàng cực độ)】

【……】

Đúng là lanh lẹ vô đối.

16

Sau khi tắt điện thoại, tôi trằn trọc không tài nào ngủ .

Ai lại đi vừa mới tỏ với người ta, khiến người ta rung rồi lập tức bỏ đi công tác chứ.

Bỏ mặc tôi một mình ở nhà trống trải.

Trở mình qua lại mãi, tôi quyết định nhắn tin quấy rầy Hướng Tình: 【Bình thường Trạch Tây không có ở đây, cậu nhớ ấy thì sao?】

Hướng Tình: 【Chị đây chẳng bao giờ âm thầm nhớ nhung. Nhớ là lập tức bay đến tìm ấy, thương ấy thật dữ dội!】

Đúng ha!

Tại sao tôi lại phải ngốc nghếch ở nhà chờ ấy về chứ?

Tôi có rảnh rỗi, thì sao không trực tiếp đi công tác cùng ấy luôn cho rồi?

Thế là tôi lập tức đặt vé máy bay đến thành phố C, sau đó liên hệ trợ lý của Tịch Yến, hỏi đang ở khách sạn nào, rồi dặn giữ bí mật, sau đó lao vội ra sân bay.

Khi tới khách sạn, Tịch Yến và trợ lý vẫn chưa quay về, trợ lý đã nhờ người đưa thẻ phòng cho tôi.

Tôi đặt túi xuống, rồi đi tắm một cái, sau đó ngồi đợi Tịch Yến về trong phòng.

Mãi đến hai giờ sáng, Tịch Yến cuối cùng cũng trở lại.

Khoảnh khắc bước vào, tôi bỗng nảy sinh ý xấu, liền chui tọt vào trong chăn.

Tịch Yến bước vào phòng, thấy trên giường có người, giọng lạnh lùng hỏi: “Ai đó?”

Tôi cố nũng nịu đáp: “Tổng giám đốc Tịch à, tôi là người mà Tổng giám đốc Mạc sắp xếp tới hầu hạ đêm nay đây~”

Nghe , Tịch Yến tức đến mức giọng trầm hẳn xuống tám bậc: “Bây giờ, lập tức rời khỏi giường tôi và ra ngoài.”

“Tổng giám đốc Tịch~~ đừng tuyệt thế mà~”

Tịch Yến nghiêm nghị : “Tôi đã có gia đình, hơn nữa tôi rất vợ mình. Mong lập tức rời khỏi phòng tôi. Và tôi cũng khuyên một câu, là người trẻ, có rất nhiều cách để kiếm tiền bằng lao chân chính, tuyệt đối không nên bán rẻ bản thân. Tôi cho ba giây, nếu còn chưa đi, tôi sẽ báo cảnh sát.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...