Vu Khống Đạo Nhạc? [...] – Chương 5

5

Tôi hỏi:

“Cố Mạt Mạt hiện đang đứng đầu bảng với cách biệt lớn. Theo như lời khen của fan ta, chỉ cần hôm nay không phạm lỗi thì chắc chắn sẽ giành quán quân.”

“Vậy tại sao phải theo kịch bản?”

Cửa phòng bật mở, Ôn Ngôn bước vào, trong mắt đầy vẻ khinh miệt.

“Nhà đầu tư bảo gì thì cứ ngoan ngoãn đi.”

“Cô đã muốn trèo lên giường đàn ông để có ngày hôm nay, thì cũng đừng ra vẻ thanh cao nữa. Một con nghèo hèn như cả đời này cũng không thể biết cảm giác tư bản nâng đỡ đâu.”

Hắn đột nhiên tiến sát tôi, giọng đầy ám muội:

“Tôi cũng không phải người không có nghĩa. Nếu bây giờ đưa tôi bản đầy đủ của Tuyệt Biệt, tôi sẽ coi như chưa có chuyện gì xảy ra.”

“Nếu không, khi mấy ông lớn phía sau tức giận, không chỉ , mà ngay cả Tề Túc cũng bị chặn đường.”

Tôi nhướng mày hắn:

“Nghe Tuyệt Biệt bản teaser thứ hai không đánh giá cao lắm. Mấy người chắc phải cuống lắm nhỉ?”

Tôi lạnh lùng đẩy hắn ra.

“Hứa Văn Gia, đừng có không biết điều. Cùng lắm tôi chỉ bị khán giả thất vọng, còn nếu hôm nay không đi theo kịch bản, cứ chờ mà bị đá khỏi giới giải trí đi.”

Hắn tức giận đẩy mạnh cửa và bỏ đi.

Trận chung kết lần này, Ôn Ngôn và Cố Mạt Mạt đã chuẩn bị cực kỳ kỹ lưỡng.

Hiệu ứng sân khấu lộng lẫy đến chưa từng có.

Nhưng âm nhạc mới là yếu tố quan trọng nhất.

Dù sân khấu có hoành tráng thế nào, giọng hát của họ vẫn chỉ là tầm trung.

Tôi và Tề Túc cứ theo kịch bản đẩy Cố Mạt Mạt lên bục tranh chức quán quân.

Bây giờ, chỉ còn bước cuối cùng – chấm điểm từ ban giám khảo.

Không ngoài dự đoán, Cố Mạt Mạt tiếp tục dẫn đầu về lượng phiếu bầu.

Chỉ cần giám khảo chấm theo kịch bản, chức vô địch chắc chắn thuộc về ta.

Ôn Ngôn quay lại Tề Túc, nở một nụ nịnh nọt.

Rõ ràng hắn cũng đã tìm đến ta để thương lượng từ trước.

Tôi Cố Mạt Mạt và bắt đầu nhận xét:

“Tôi nghe , là một ca sĩ sáng tác?”

Vừa nghe câu này, sắc mặt ta cứng đờ.

Rõ ràng ta đã nhớ lại lần kiểm tra sáng tác ngẫu hứng trước đó của Tề Túc.

Không đợi ta trả lời, tôi tiếp tục:

“Khi một nhạc sĩ viết lời bài hát, từng chữ từng câu đều trau chuốt tỉ mỉ, mang theo rất nhiều cảm .”

“Vậy tôi muốn hỏi một chút về câu hát trong phần lời chính của Tuyệt Biệt: 『Tôi tập tễnh bước theo dáng hình tập tễnh của người』.”

“Mười năm trước, hai người vẫn còn là học sinh. Tôi rất tò mò, từ tập tễnh này là từ đâu mà ra ?”

“Chẳng lẽ hai người cùng lúc bị gãy chân, rồi cùng nhau đi tập phục hồi chức năng à?”

8.

Tôi bật . Chúng dám ngang nhiên lấy bản nhạc tôi viết mà không thèm sửa cả lời, cứ thế tung ra thị trường.

Tôi định gì đó, nhân viên hậu trường đã cắt micro của tôi từ lúc nào.

Ôn Ngôn tranh thủ cơ hội cầm micro lên, giả vờ hòa giải:

“Tôi biết gần đây có rất nhiều tranh cãi xoay quanh bài hát này. Nếu ai đó vẫn không phục, có thể đưa ra bằng chứng để chứng minh.”

Tôi bật vì tức giận.

Hắn có thể ngang nhiên cầu tôi đưa ra bằng chứng, vì hắn đã xóa sạch mọi dữ liệu chứng minh tôi là người sáng tác bài hát.

“Cũng mong rằng một số người có thể giữ vững đạo đức nghề nghiệp. Đây là một cuộc thi, không phải nơi để ai đó bày tỏ cảm cá nhân.”

Bình luận trên livestream điên cuồng nhảy số, gần như tất cả đều đang chửi rủa tôi.

【Tôi thật sự chịu không nổi Hứa Văn Gia. Cô ta không lo thi đấu, cứ phải lôi chuyện này ra gì? Sợ người khác không biết mình là kẻ đạo nhạc à?】

【Nói rút khỏi giới, cuối cùng lại ngồi giám khảo. Cô ta rút khỏi cái gì ? Rút khỏi vòng tròn hula hoop à?】

【Nhưng mà… chẳng ai thấy phần lời của Tuyệt Biệt rất lạc quẻ à? Ngay phần đầu đã không giống một bài hát về rồi.】

【Chỉ chứng minh rằng Cố Mạt Mạt viết lời không giỏi thôi. Chẳng lẽ ấy phải hoàn hảo đến mức không ai sống nữa chắc?】

MC vội vàng chuyển hướng câu chuyện:

“Hôm nay, trong đêm chung kết, chúng tôi đã mời đến đây đạo diễn lừng danh – ông Tề Quốc Hồng!”

“Ông ấy đang chuẩn bị cho một bộ phim mới vào cuối năm nay và hiện đang tìm kiếm một nhạc sĩ phù hợp.”

Cố Mạt Mạt và Ôn Ngôn đều tươi rạng rỡ.

Tề Quốc Hồng là đạo diễn nổi tiếng nhất nước C, từng giành vô số giải thưởng quốc tế, nâng đỡ ba ảnh đế.

Năm ngoái, ca khúc chủ đề của bộ phim do ông đạo diễn đã thắng giải “Bài hát xuất sắc nhất năm”.

Chỉ cần có cơ hội hợp tác với ông, sự nghiệp của họ chắc chắn sẽ thăng hoa.

Ôn Ngôn ngây thơ nghĩ rằng đạo diễn là do nhà đầu tư mời đến để tạo cơ hội cho mình.

Nhưng hắn không biết rằng người đàn ông trên sân khấu chính là ông nội của Tề Túc – người do tôi đặc biệt mời đến.

Tề Quốc Hồng mỉm hiền hậu, cầm lấy micro và phát biểu:

“Tôi rất thích Tuyệt Biệt. Dù tôi chỉ nghe phần dạo đầu, ngay từ những nốt đầu tiên, nó đã khiến tôi bị cuốn hút.”

Ông ngừng một chút rồi tiếp tục:

“Bộ phim tiếp theo của tôi sẽ xoay quanh cảm gia đình. Tôi cảm thấy ca khúc này rất phù hợp, có lẽ đây là một mối duyên.”

Cả khán phòng bỗng chốc trở nên im lặng.

Ai cũng biết rằng Tuyệt Biệt Cố Mạt Mạt tuyên bố là “ca khúc định ” giữa ta và Ôn Ngôn.

Nhưng không ai dám phản bác lời của đạo diễn.

Cơ hội quý giá như , ai mà không muốn nắm lấy chứ?

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...