Sau khi bị cả mạng xã hội chỉ trích vì bê bối đạo nhạc, tôi thu hồi toàn bộ bản quyền và rút khỏi giới giải trí để về nhà kế thừa gia sản.
Bạn trai tôi, người vừa nổi đình nổi đám nhờ một đoạn giai điệu ngâm nga phần dạo đầu, sững sờ.
“Em điên rồi sao? Em có biết chỉ nhờ bài hát này mà đã có bao nhiêu fan không? Bao nhiêu hợp đồng quảng cáo và chương trình truyền hình tìm đến không?”
Tôi nhạt: “Vậy thì để thanh mai trúc mã của viết cho đi, chẳng phải bài hát này là kỷ niệm của hai người sao?”
Cô ta – người tố cáo tôi đạo nhạc, kẻ coi là ‘nạn nhân’ – cũng hoảng loạn. Cả mạng xã hội đều đang chờ phiên bản đầy đủ của bài hát.
Buồn thật, ta thậm chí còn không biết chơi những hợp âm cơ bản, lại còn hiểu nhầm một bài hát tôi viết về thân thành một bài hát .
Trên chương trình âm nhạc, tôi cố hỏi một cách ngây thơ:
“Trong phần điệp khúc của Tuyệt Biệt, có một câu: ‘Tôi tập tễnh bước theo dáng hình tập tễnh của người’. Tôi rất tò mò, mười năm trước hai người chỉ là những thiếu niên còn ngồi trên ghế nhà trường, từ ‘tập tễnh’ này là ở đâu ra ?”
“Cả hai đều bị gãy chân cùng lúc và đang tập phục hồi chức năng à?”
1.
Một đoạn giai điệu dạo đầu của bài Tuyệt Biệt bất ngờ chiếm lĩnh toàn bộ bảng xếp hạng của các nền tảng âm nhạc chỉ sau một đêm.
Bạn trai tôi trở thành cái tên săn đón khắp nơi, còn mời giám khảo cho một cuộc thi âm nhạc nổi tiếng.
Những năm qua, tôi đã viết cho ta không ít bài hát. Mỗi lần có người khác cover, bài hát lại bùng nổ, cái tên của ta chẳng mấy ai nhớ đến. Cho đến khi phần dạo đầu của Tuyệt Biệt tung ra, lượng fan của ta tăng vọt lên 10 triệu, và tất cả mọi người đều chờ đợi phiên bản đầy đủ của bài hát.
Trong cuộc thi âm nhạc, một nữ thí sinh mặc váy trắng – Cố Mạt Mạt – bỗng đỏ hoe mắt khi nghe nhận xét từ giám khảo.
MC và các giám khảo hoảng hốt, lo lắng hỏi han. Không ngờ ta lại chằm chằm trai tôi – Ôn Ngôn – rồi nghẹn ngào :
“Đã mười năm không gặp, thật vui khi gặp lại , A Ngôn.”
Khán giả bùng nổ, tất cả đều xôn xao trước câu chuyện cảm bí ẩn của nam thần tượng mới nổi.
Giọng Cố Mạt Mạt run rẩy, vẻ mặt đáng thương như hoa lê trong mưa:
“Anh còn nhớ không? Tuyệt Biệt là bài hát năm xưa em viết cho mà.”
Chỉ sau một giây, từ khóa tìm kiếm nóng nhất xuất hiện:
#Ôn Ngôn & Cố Mạt Mạt – Thanh Mai Trúc Mã#
#Lời hứa mười năm của Tuyệt Biệt#
#Hứa Văn Gia đạo nhạc#
Mọi người đều Tuyệt Biệt là bài hát của Ôn Ngôn và Cố Mạt Mạt. Nhưng sự thật là, bài hát này tôi viết để dành cho ông nội khi ông lâm bệnh nặng. Đáng tiếc, ông chưa kịp nghe nó thì đã qua đời.
Tôi từng muốn viết lại bản nhạc bằng tay rồi đốt để gửi cho ông. Nhưng Ôn Ngôn lại tự tiện vào phòng tôi mà không hỏi trước, thấy bản nhạc viết dở dang. Đêm đó, ta đã lén mang nó vào phòng thu, thu âm đoạn dạo đầu rồi tung lên nền tảng âm nhạc.
Còn bây giờ, ta – người chưa bao giờ muốn công khai quan hệ với tôi vì sợ ảnh hưởng đến sự nghiệp – lại ôm chặt lấy Cố Mạt Mạt trước mặt tất cả mọi người.
Anh ta : “Anh suýt nữa đã bỏ lỡ em rồi.”
Tài khoản mạng xã hội của tôi ngay lập tức bị ném đá dữ dội. Hàng loạt bình luận tràn vào chỉ trích tôi:
【Bài hát này là do Mạt Mạt viết, tại sao lại ghi tên ?】
【Ghê tởm, mấy bài hát trước của chắc cũng do công ty người viết chứ gì?】
【Đúng là tư bản, chuyên môn nhắm vào những người yếu thế mà ăn cắp sáng tác.】
【Đạo nhạc, cút khỏi giới giải trí ngay, thấy là tôi mắng một trận đấy, buồn nôn quá.】
Còn phần bình luận của Cố Mạt Mạt thì toàn là những lời ca tụng:
【Chị ấy vừa xinh đẹp vừa tài năng, lại còn lương thiện và dịu dàng.】
Thậm chí fan của hai người họ còn ghép đôi điên cuồng.
Cố Mạt Mạt nhẹ nhàng đáp lại một bình luận:
“Cảm ơn mọi người, em và A Ngôn đã nhận lời chúc phúc rồi ạ!”
Tôi chụp màn hình câu trả lời này, đăng một bài viết lên mạng xã hội:
“Sao tôi lại không biết trai mình đã có khác rồi nhỉ?”
Ba phút sau, bài viết nhận về hàng chục nghìn bình luận ác ý.
Cố Mạt Mạt lại lên tiếng:
“Xin lỗi chị, em biết chị thích A Ngôn, không thể gượng ép .”
Câu đầy ẩn ý này khiến dân mạng tưởng tượng ra một vở kịch bi thương, họ lập tức chửi bới tôi là “kẻ thứ ba”, là “chó liếm”.
Tôi lười đôi co, liền tag Ôn Ngôn, cầu ta giải thích.
Rất nhanh sau đó, công ty quản lý của Ôn Ngôn ra tuyên bố. Nhưng thay vì bênh vực tôi, họ lại vội vã phủi sạch quan hệ:
“Nghệ sĩ công ty chúng tôi và Hứa Văn Gia chỉ có quan hệ hợp tác đơn thuần.”
Fan của Cố Mạt Mạt càng đắc ý, liên tục phạm tôi bằng những lời lẽ khó nghe.
Chỉ có một vài bình luận ít ỏi đứng về phía tôi. Trong đó, một bình luận của tài khoản có tên “Chuột xách s.ú.n.g đi bắt mèo” thu hút sự ý của tôi:
【Nếu bài này là do Cố Mạt Mạt viết thì tôi xin đi gội đầu ngược, đến mấy hợp âm cơ bản ta còn đàn sai hai chỗ.】
Tôi quen cái ID này lắm, đây chính là tài khoản từng chê tôi từ ngày tôi mới debut. Người này luôn chỉ trích tôi viết lời kém, logic kém.
Dù lời lẽ của ta không dễ nghe, không thể coi là chê bai vô lý.
Lần nào tôi ra bài mới, ta cũng đều đứng đầu bình luận để soi lỗi, đến mức tôi tức quá mà chặn luôn ta.
Không ngờ đến lúc này, chính anti-fan số một của tôi lại là người đầu tiên đứng lên bênh vực tôi.
Còn trai tôi thì lại chọn cách lặng im.
Buổi tối, Ôn Ngôn mua bánh kem đến, tưởng rằng có thể như trước đây chỉ cần vài câu dỗ dành là tôi sẽ bỏ qua.
Thấy tôi không vui, ta cuối cùng cũng lộ rõ bộ mặt thật:
“Hứa Văn Gia, em lại loạn cái gì nữa?”
“Chỉ là một bài hát thôi mà, nhường cho Mạt Mạt đi.”
Chỉ là một bài hát thôi ư?
Bài hát này là cảm duy nhất tôi có thể để lại cho ông nội. Vậy mà giờ đây, nó lại trở thành đạo cụ để ta và thanh mai trúc mã của mình ve vãn nhau.
“Tôi không đồng ý. Anh phải công khai ai là người sáng tác bài hát này và gỡ bỏ tất cả nội dung liên quan đến nó khỏi nền tảng.”
Ôn Ngôn nhíu mày, vẻ mặt đầy mệt mỏi và khó chịu.
“Em điên rồi à? Em có biết nhờ bài hát này có bao nhiêu fan không? Bao nhiêu hợp đồng và show truyền hình tìm đến không?”
Tôi lạnh:
“Vậy nên lấy bài hát của tôi để giúp ta?”
Anh ta khinh thường đảo mắt:
“Quan trọng ai là người viết đâu, chỉ cần là hát thì chắc chắn sẽ hot.”
Nói xong, ta quay người bỏ đi.
Nỗi thất vọng trong tôi như muốn trào ra khỏi mắt.
Tôi cúi đầu, mở điện thoại, đăng một bài viết lên mạng xã hội:
“Do những tranh cãi gần đây ảnh hưởng đến cuộc sống cá nhân, tôi quyết định rút khỏi giới giải trí.”
Bạn thấy sao?