Sau đó, tôi nở nụ : “Mà tặng cho ấy cũng không sao cả, tôi tin tưởng Kim tiên sinh sẽ tự khắc thấy rõ mọi việc, cuối cùng nhất định sẽ biết đó là công lao của ai.”
Kim tiên sinh tôi thật lâu, : “Nặc Nặc tiểu thư rất thú vị.”
“Là tôi suy nghĩ không chu đáo…”
Mắt thấy hắn ta muốn thu vòng tay phỉ thúy kia về, tôi đột nhiên vươn tay, đeo nó lên cổ tay.
Kim tiên sinh sửng sốt: “Không phải ngọc của người c.h.ế.t là điềm xấu sao? Tôi định mua cho một cái mới.”
Tôi lắc đầu: “Không, không phải ý đó. Người Trung Quốc cổ đại cầu phú quý trong hiểm nguy, đeo khối ngọc này nghĩa là tôi sẽ sống rất lâu, hy vọng có thể mang đến đại phú quý cho Kim tiên sinh.”
Sau khi đi ra từ văn phòng, tất cả mọi người trong khuôn viên đều biết địa vị của tôi đã khác xưa.
Chị Amy ngã ngựa, Tiểu Ngọc c.h.ế.t rồi.
Tôi trở thành bà chủ mới ở đây.
Khi tôi đi qua hành lang dài, tất cả những người gặp tôi đều cúi đầu chào, gọi tôi là ‘chị Nặc Nặc’ như họ đã từng gọi Amy và Tiểu Ngọc.
Thậm chí tôi còn lợi hơn Amy và Tiểu Ngọc, tôi là con át chủ bài trong nghiệp vụ lừa đảo hàng thật giá thật, cộng thêm nghiệp vụ ma túy mà Kim tiên sinh mới giao cho tôi, quyền lực của tôi đã mở rộng đến biên giới mà họ chưa từng đạt tới.
Cuối hành lang, tôi gặp A Đức.
Hắn vẫn tuấn, khuôn mặt có sự ưu thương, đôi mắt ai cũng thâm , phụ nữ nào vào đôi mắt này sẽ thật sự tin tưởng vào của hắn.
Nếu không, hắn sẽ không thể lừa em tôi đến đây.
A Đức chằm chằm tôi, tôi không chớp mắt bỏ qua hắn.
Hiện tại, ở trong khu vườn này, chức cấp cùng địa vị của tôi đã vượt xa hắn.
Tôi nghe thấy tiếng A Đức mở miệng sau lưng tôi, giọng có chút thay đổi.
“Nặc Nặc, không phải học tâm lý học ư, sao lại biến thành hóa học dược phẩm rồi?”
Tôi ngoái đầu lại, bật .
“A, quên cho biết, tôi có hai bằng đại học.”
5
Thật ra tôi chưa từng học đại học.
Nhưng tội ác cần phải biết, cơ bản tôi đều biết.
Bao gồm cả cách huấn luyện chó.
Đối với trộm cắp hoặc đột nhập vào nhà cướp bóc mà , sao để chó nhà chủ hộ không sủa cầu rất nhiều kinh nghiệm.
Mà tôi vốn có thiên phú khá tốt.
Bởi tôi không phí chút sức gì đã khá thân với hai con ch.ó săn lớn trong khuôn viên của A Đức, chúng nó thấy tôi còn không thèm sủa, chỉ biết điên cuồng vẫy đuôi.
A Đức , Nặc Nặc xem, bọn chúng rất thích .
Tôi mỉm không lời nào.
Lúc trước khi qua mạng, A Đức từng miêu tả cho tôi nghe về viễn cảnh tươi đẹp khi chúng tôi ở bên nhau – – ở một tòa nhà lớn, có một vườn hoa xinh đẹp, nuôi hai con ch.ó lớn uy phong.
Giờ này khắc này, A Đức vuốt ve con ch.ó săn, dùng một loại ngữ khí mập mờ như có như không : “Thật ra chưa từng quên quá khứ của chúng ta.”
Tôi hắn, hắn dùng ánh mắt m.ô.n.g lung sương mù lại tôi.
Đây vốn là một cao thủ thao túng lòng người, hắn rất biết cách kích thích lưu lại trong lòng phụ nữ.
Đáng tiếc hắn không biết rằng tôi chưa từng hắn.
Tôi mỉm vuốt ve hai con ch.ó lớn, dùng một loại âm thanh m.ô.n.g lung nhẹ giọng : “A Đức, thật ra em cũng không quên.”
Vũ khí sắc bén cuối cùng sẽ đ.â.m thương chính mình, giống như A Đức , hắn quá tự tin rằng lực sát thương của hắn rất lớn, vì chuyện lần này cũng đơn giản thôi.
Tôi thành công cho hắn nghĩ rằng tôi vẫn còn cảm với hắn, hắn lập tức buông lỏng cảnh giác đối với tôi.
Vì , vào một đêm tối, tôi đã gửi cho A Đức một ly sữa có chứa thuốc ngủ rồi dắt con ch.ó của hắn đi.
Bạn thấy sao?