Tựa như rốt cục cũng tìm nơi dựa vào, tôi thở phào nhẹ nhõm một hơi, vừa vặn Kim tiên sinh ôm tôi vào trong ngực, vỗ lưng tôi trấn an.
Tôi ở trong lồng n.g.ự.c hắn ta, nức nở không có nước mắt, khóc thật lâu mới thấp giọng : “Là… là chị Amy mang Tiểu Ngọc đi.”
Amy bị xét xử.
Tâm ta kích , tỏ vẻ mình tuyệt đối không ra tay sát Tiểu Ngọc.
Nhưng trong hầm ngục, người của Kim tiên sinh đã tìm thấy một thứ.
Một viên ngọc trai từ chiếc sườn xám.
Mà trên sườn xám của chị Amy đang thiếu một viên ngọc trai, để lộ đầu mối mấu chốt.
Đó là khi ta đẩy tôi ra khỏi văn phòng khi tôi cầu xin ta cứu tôi.
Sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t Tiểu Ngọc, tôi vứt viên ngọc trai ở hiện trường, sau đó nhanh nhẹn rời đi.
Đến lúc này, hết thảy mọi việc đã hình thành.
Chị Amy đã có đầy đủ cơ g.i.ế.c c.h.ế.t Tiểu Ngọc, hiện tại, ngay cả chứng cớ cũng có.
Chị Amy không ngừng phủ nhận, chị ấy là tôi vu khống chị ấy, đề nghị muốn gặp tôi.
Tôi bị đưa vào phòng thẩm vấn.
Vừa bước vào, tôi đã sợ hãi lùi lại vài bước – chị Amy bị trói vào ghế điện, căn phòng đã trải qua thẩm vấn khắc nghiệt tràn ngập mùi m.á.u tanh và mùi tanh hôi khó .
Tôi chị Amy không ra dáng người, hai chân đều mềm nhũn, nếu không phải thủ hạ của Kim tiên sinh đỡ lấy thì tôi đã xụi lơ trên mặt đất.
Amy còn thở một hơi, khàn giọng gào thét: “Tại sao mày lại vu hãm tao? Là tao cho mày tất cả, đáng ra trước đó tao nên g.i.ế.c c.h.ế.t mày mới phải!”
Sắc mặt tôi trắng bệch, sau khi mạnh mẽ ổn định cảm , mới đứng thẳng người.
Tôi dùng giọng điệu dứt khoát kiên quyết với Amy: “Thật xin lỗi chị Amy, em biết chị có ân với em.”
Sau đó, tôi về phía người cầm quyền mặc âu phục, đi giày da ở giữa phòng: “Nhưng mà, không phải chị cho tôi tất cả mà là Kim tiên sinh cho.”
Kim tiên sinh hơi nheo mắt lại, lại tôi, đôi mắt xanh biếc kia nổi lên một tia gợn sóng.
Tôi : “Vì , tôi không thể lừa dối Kim tiên sinh.”
Lúc lời này, tôi cũng lại hắn ta.
Tôi hiểu rất rõ một nữ sinh sẽ có ánh mắt gì khi về phía người mình ái mộ, tôi ra vẻ mình vừa kính sợ, sùng bái cùng sự rung mãnh liệt.
Kim tiên sinh rất thích văn hóa phương Đông, cho nên hắn ta sẽ đọc hiểu ánh mắt của tôi, trong đó vừa có của phụ nữ đối với đàn ông, lại có lòng trung thành tuyệt đối.
Đối với đàn ông khắp thiên hạ mà , đây chính là xuân dược tốt nhất.
Kim tiên sinh quyết định tiếp tục thẩm vấn chị Amy, tôi rất hiểu chuyện lui ra, trước khi rời đi, tôi viết một tờ giấy, nhét vào lòng bàn tay Kim tiên sinh.
Trên đó viết bằng tiếng Anh – –
“Tôi cũng theo học chuyên ngành hóa dược.”
……
Sáu giờ sau, tôi mời đến văn phòng của Kim tiên sinh.
Hắn ta pha cho cho tôi tách trà Long Tĩnh, tặng tôi một cái vòng tay phỉ thúy.
Tôi liếc mắt một cái đã nhận ra, vòng tay này là của chị Amy, giờ phút này, trên đó còn dính m.á.u của Amy.
Ai đeo nó thì người đó chính là nữ chủ nhân của nơi này.
Tôi đặt vòng tay lại vào hộp, : “Ông Kim rất thích văn hóa Trung Quốc hình như hiểu chưa đủ sâu – ngọc đã nhuộm m.á.u là điềm xấu.”
Kim tiên sinh hơi nhíu mày, hắn không nghĩ tới tôi sẽ cự tuyệt.
“Nặc Nặc tiểu thư, lúc trước tôi vẫn cho rằng có tính cách vô cùng nhẫn nhục chịu đựng.” Hắn ta : “Tôi đã phái người điều tra, Tiểu Ngọc cướp đoạt thành tích của mà vẫn ẩn nhẫn chịu đựng.”
Tôi lắc đầu: “Đây không phải là nhẫn nhục chịu đựng, chỉ là triết lý của dòng nước – khi gặp phải tảng đá cứng thì đừng phản kháng với nó mà phải đi vòng qua nó.”
Bạn thấy sao?