Trên thân thể kia có rất nhiều dấu vết bị tàn thuốc thiêu đốt.
Cô bác sĩ với tôi, khi em tôi còn sống chắc đã bị khống chế bởi ma túy.
Thậm chí con bé còn mang thai trước khi qua đời.
Ngay cả khi nghe những tin tức này, mắt tôi cũng khô khốc.
Tôi sẽ rơi nước mắt trong trường hợp…
Đó là tôi muốn g.i.ế.c người.
Bất cứ khi nào sự thôi thúc mạnh mẽ tôi g.i.ế.c người, tôi sẽ khóc.
Không phải vì đau buồn, mà vì sự phấn khích mãnh liệt.
Tôi Tiểu Ngọc đưa lưng về phía tôi rơi vào giấc ngủ, nghiêng nghiêng đầu.
Tôi còn định buông tha cho ấy.
Tôi nghĩ ấy cũng là nạn nhân.
Nhưng không ngờ người có thể sống sót trong nơi này cũng là đồng lõa.
Cũng rất tốt.
Dù sao đối với tôi mà , c.h.ế.t mấy người cũng đều là chết.
3
Từ rất nhỏ tôi đã không đi học, đều là thông qua phim truyền hình đề tài thanh xuân để tìm hiểu hình dáng trường học là như thế nào.
Môi trường hiện tại đối với tôi mà cũng rất giống một vở kịch sân trường.
Chị Amy là giáo viên, quản lý mọi người.
Tiểu Ngọc dựa vào ưu thế của ấy trở thành học sinh hư có thể âm thầm đối nghịch với giáo viên.
Mà tôi sắm vai một nhân vật uất ức đang bị học sinh hư bắt nạt, còn không dám cho giáo viên biết.
Từ khi A Đức đưa đồ ăn cho tôi, Tiểu Ngọc bắt đầu khi dễ tôi, trước khi ấy bị bán đến Myanmar, ấy từng học hóa dược nên tuyến nghiệp vụ ma túy của Kim tiên sinh rất cần ấy, bởi những người khác đều nâng niu ấy, gọi ấy là chị Tiểu Ngọc.
Rất nhiều lần tôi bị kẹt trong phòng giặt quần áo, Tiểu Ngọc bảo người hầu của ấy ấn tôi xuống đất, lấy bột giặt đổ vào miệng tôi.
Tôi giận mà không dám gì, vì không để cho Tiểu Ngọc lại bắt nạt tôi, tôi cố gắng lấy lòng ấy hơn.
Ngoài việc đáp ứng không bao giờ ‘câu dẫn’ A Đức nữa, tôi còn chủ đề nghị tặng thành tích của tôi cho ấy.
Bởi vì am hiểu sâu sắc tâm lý học lưỡng tính, cho nên biểu hiện lừa gạt của tôi vẫn cực kỳ chói mắt. Tôi trao tặng thành tích này cho Tiểu Ngọc không thể nghi ngờ là dệt hoa trên gấm.
Dù sao ai cũng biết, chị Amy đã già, bất cứ lúc nào cũng có thể bị thay thế.
Và người thay thế ấy chắc chắn sẽ tìm kiếm trong đám chúng tôi.
Mà tôi chỉ là kẻ bị bắt nạt vô cùng đáng thương, sau khi tặng cho Tiểu Ngọc tất cả thành tích, Tiểu Ngọc trở thành ứng cử viên sáng giá nhất, trở thành người phụ nữ vừa chạm tay là có thể bỏng.
Ngay cả Kim tiên sinh cũng bắt đầu ý tới ấy, tự mình đến khen thưởng Tiểu Ngọc, ở trong khuôn viên đốt pháo hoa chúc mừng cho Tiểu Ngọc.
Ánh sáng chiếu rọi bầu trời đêm, Tiểu Ngọc trẻ tuổi cùng Kim tiên sinh sóng vai đứng đó, màu sắc pháo hoa ở trên mặt hai người biến ảo, bọn họ nhau một cái. Thân sĩ Châu Âu nho nhã lễ độ cùng trẻ tuổi tràn ngập dã tâm, qua có vài phần xứng đôi.
Tôi đứng giữa đám đông, chị Amy cách đó không xa.
Cô ta đứng sau lưng Kim tiên sinh và Tiểu Ngọc, không vỗ tay, khóe miệng căng cứng, móng tay đỏ tươi cơ hồ muốn khảm vào trong da thịt.
Tôi vào đây lâu như thế chưa bao giờ thấy chị Amy thất thố như .
Tôi cố chọc người khác, thì thầm như một kẻ buôn chuyện: “Chị Amy sao ?”
Nữ nhân bên cạnh khinh thường : “Ha, biết mình sắp bị thay thế nên muốn nổi điên.”
Cô ta mặc kệ người mới ngốc nghếch như tôi, cùng những người khác tán gẫu xem chị Amy sẽ nổi điên như thế nào.
Tôi lặng lẽ nghe bọn họ nghị luận, cong cong khóe miệng.
Mọi người đều biết Amy đang phát điên.
Vậy là tôi có thể thủ rồi.
Bạn thấy sao?