11 giờ sáng, khi chồng tôi đang từ từ ng.ạ.t thở trong bồn tắm, tôi đang nói chuyện với các bà mẹ khác ở khu trượt trong khu dân cư. Khu trượt nằm ngay dưới cửa sổ phòng tắm nhà tôi, cách chỉ khoảng 5-6 mét. Thông thường tôi về nhà lúc 11 giờ, có thể kịp cứu anh ấy. Nhưng hôm đó, mẹ của Xuân Xuân vừa mua váy mới, nhiệt tình mời chúng tôi đến nhà cô ấy để ngắm. 11 giờ 10 phút, khi tôi và con gái về nhà, chồng tôi đã tắt thở. Trong đám tang, tôi đau đớn tột cùng, ngất đi nhiều lần. Mọi người đều thương cảm. Mẹ chồng tôi, bà Lý Ngọc Anh – một hiệu trưởng tiểu học, từ Tây Bắc xa xôi tới, trước mặt mọi người bước đến trước mặt tôi. Với vẻ mặt cương quyết, từng chữ một: “Con chính là kẻ s.á.t h.ạ.i con trai ta!”
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?