Sau khi ông Triệu mời tôi một bữa cơm, tôi giao em cho ông ấy rồi rời khỏi Vân thành.
Tôi tung toàn bộ video đã cắt ghép và sự thật lên mạng xã hội, dư luận lập tức quay ngoắt 180 độ, lòng tôi trào dâng niềm khoái trá.
Dùng chính cái trò mà bà ấy giỏi nhất, đóng đinh bà ấy vào cái cột sỉ nhục của tư tưởng trọng nam khinh nữ.
Tôi chỉ âm thầm hả hê.
Sau này, tôi nghe hệ thống đã lâu không gặp rằng, mẹ tôi đã gắn kết với hệ thống “mong con gái thành phượng”.
“Tráo đổi con mình đến nhà giàu có, dù thế nào con cũng sẽ trưởng thành rực rỡ như phượng hoàng. Ký chủ cũ, còn muốn biết hình gần đây của họ không?”
Tôi không muốn nghe, nó vẫn thao thao bất tuyệt kể ra.
Mẹ tôi bị nhà họ Triệu kiện tội buôn bán trẻ em, không rõ đầu đuôi thế nào, tóm lại lần này vào tù mọt gông.
Ba tôi bị ép chăm sóc ba đứa con trai, tức nước vỡ bờ, cho chúng uống thuốc chuột luôn.
Còn em Năm, sau khi về nhà họ Triệu, sống cuộc đời đúng nghĩa của nó, tên cũng đổi thành Triệu Sán.
Còn con bé em ruột của tôi, tên là Triệu Xán.
Bà Triệu thường xuyên gửi video của hai đứa trẻ cho tôi xem, mỗi dịp lễ tết tôi đều gửi lì xì cho cả hai.
Ngoại truyện 1:
Tôi là Triệu Xán, năm bốn tuổi, nhà có thêm một người chị.
Mẹ với tôi, chị ấy là con ruột của ba mẹ, giờ đón về, hy vọng tôi và chị ấy sống hòa thuận.
Tôi hỏi mẹ, tôi là con của ai.
Trong lúc dọn dẹp, tôi không ngừng tự nhủ: chỉ cần mình ngoan ngoãn, mình sẽ không bị đánh.
“Xán Bảo, dù thế nào con vẫn là cục vàng của mẹ, mẹ không muốn giấu con sự thật.”
Tôi hiểu mẹ đang nghĩ gì, chỉ ôm chặt lấy mẹ, rồi ôm cả chị .
Chị rất dễ gần, ba mẹ cũng không thiên vị ai, hai chị em tôi đều đối xử công bằng.
Tôi rất thương chị, lúc mới về, tuần nào chị cũng phải đi gặp bác sĩ tâm lý.
Ba mẹ sợ những tổn thương trước đây sẽ ám ảnh tâm lý của chị.
Cũng có vài người hỏi tôi sao không ghen tị với chị, tôi thấy lạ lắm: “Chị là con của ba mẹ, tôi cũng mà. Tôi việc gì phải ghen tị?”
Chị rất thông minh, tôi cũng chẳng kém cạnh.
Hai chị em tôi chưa bao giờ tranh giành, ba mẹ cũng không hề thiên vị ai.
Chúng tôi sống với nhau vô cùng hòa thuận.
Ngoại truyện 2:
Tôi là Triệu Sán.
Tên tôi đồng âm với em .
Nhưng mẹ , rực rỡ như những vì sao, vốn dĩ đó là tên của tôi.
Chỉ là vì vài lý do bất khả kháng, tôi trở thành Triệu Sán.
Còn tên thân mật của tôi lại là Tinh Tinh.
Ba mẹ thương tôi hết mực, mặc dù lúc đầu, tôi có chút oán hận Triệu Xán.
Cô ấy đã lấy đi cái tên của tôi, chiếm giữ thương của ba mẹ suốt hơn bốn năm.
Còn tôi phải chịu khổ thay ấy suốt bốn năm ròng.
Nhưng tôi không đành lòng để con bé phải nếm trải những khổ đau mà tôi từng gánh chịu.
Tôi đã gặp chị của con bé, tôi tin chắc rằng, nếu con bé phải sống trong cái môi trường đó, nó cũng sẽ giống như chị mình, tan xiềng xích, trở thành một người trưởng thành tốt bụng.
(Hết)
Bạn thấy sao?