Hứ, đồ ngốc.
Bố mẹ Giang Hoán đúng là gan thật, đối với họ, hợp tác với Tập đoàn CE rất quan trọng, đặc biệt là trong thời khắc nguy cấp này.
Vậy mà lại dám cử tên ngốc Giang Hoán này đến đây.
Lát nữa, tôi thật sự phải “xem cho kỹ” đây.
8
Hội nghị chính thức bắt đầu.
Tất cả các công ty nộp tài liệu và phương án của mình.
Một nhóm lãnh đạo cấp cao nước ngoài xem xét kỹ lưỡng hồi lâu, cuối cùng chọn ra năm công ty.
An thị, Giang thị, và ba công ty nằm trong top 10 của thành phố A là Tô thị, Lâm thị và Cố thị.
Đối phương cầu chúng tôi giới thiệu về bản thân, sau đó trình bày chi tiết phương án.
Sau khi Tô thị, Lâm thị và Cố thị phát biểu, đối phương gật đầu hài lòng.
“Tiếp theo là , Tiểu An Tổng.”
Tôi đứng dậy, hắng giọng, vừa định lên tiếng thì bên cạnh đột nhiên vang lên tiếng hét ồn ào.
“Cô Monica, ta là kẻ lừa đảo nổi tiếng, mấy hôm trước vừa lừa của công ty chúng tôi không ít tiền, nếu quý công ty chọn hợp tác với họ, chắc chắn sẽ gặp tai họa khôn lường!”
Không ngoài dự đoán, Giang Hoán bắt đầu kích năng hàm hồ.
Phía CE sững người một giây, tôi với vẻ dò xét.
Tôi vẫn giữ nụ đúng mực.
“Thời gian trước, tôi đúng là có một vụ kiện với Giang thị, và sự thật là tôi đã thắng kiện. Quý vị có thể hoàn toàn tin tưởng vào sự công bằng của pháp luật nước chúng tôi, sẽ không để bất kỳ kẻ lừa đảo nào nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật.”
“Bây giờ là thời gian quý báu của hội nghị, xin quý vị cho tôi mười phút.”
Các lãnh đạo cấp cao của đối phương trao đổi nhỏ với nhau, cuối cùng rút phương án của tôi ra.
“Phương án của rất tốt, chúng tôi rất muốn nghe trình bày cụ thể.”
“Nhưng xin hiểu rõ, phía chúng tôi sẽ không hợp tác với bất kỳ tập đoàn nào có vết nhơ.”
Thật lòng mà , bao năm nay, An thị ở thành phố A một mình một cõi, tôi chỉ cần nỗ lực là có thể đưa ra một câu trả lời hài lòng.
Tôi tin vào thực lực của bản thân và công ty.
“Trước đó, chúng tôi đã tiến hành một số khảo sát thị trường nhắm vào nhu cầu của quý công ty… Hiện tại tôi đưa ra ba phương án, không chỉ có thể khắc phục những thiếu sót trong quản lý của quý công ty mà còn kích thích nhu cầu thị trường…”
Lời vừa dứt, đối phương tỏ vẻ tán thành, gật đầu lia lịa.
Trong tiếng vỗ tay, tôi ngồi xuống, sang Giang Hoán bên cạnh.
Hắn liếc tôi một cái đầy nham hiểm, lúc đứng dậy về phía CE lại nở nụ nịnh nọt.
“Chúng tôi cũng đã khảo sát, biết các vị là tập đoàn của nước M——”
Tôi không nhịn , bật thành tiếng.
Các lãnh đạo cấp cao của CE cũng ngây người, Monica mất kiên nhẫn nhắc nhở: “Chúng tôi đến từ nước Y!”
Mặt Giang Hoán đỏ bừng, vội vàng cúi đầu xin lỗi.
“Xin lỗi, tôi lỡ lời, tôi, à, cái đó… Đây, đây là phương án của tôi.”
Cuối cùng, hắn đã mồ hôi đầm đìa, lúc ngồi xuống suýt nữa thì ngã chổng vó xuống đất.
Sau mười phút trao đổi ngắn gọn, phía CE, Monica lại đứng lên.
“Rất vinh hạnh hôm nay gặp gỡ các vị, phương án của mọi người đều có điểm hay riêng, hiện tại phù hợp nhất với chúng tôi vẫn là An thị.”
“Có thể thấy, Tiểu An Tổng đã chuẩn bị rất đầy đủ cho lần hợp tác này, thành ý tràn đầy, nếu giao dự án này cho Tiểu An Tổng, chúng tôi hoàn toàn yên tâm.”
Giang Hoán không phục hét lên: “Dựa vào cái gì? Chẳng phải chúng tôi cũng chuẩn bị đầy đủ sao?”
“Chỉ vì nhà ta gia thế hùng hậu? Các người không công bằng, không công bằng!”
Tôi liếc hắn một cái: “Phải, đến cả công ty đối tác là của nước nào cũng không biết, thế mà cũng gọi là chuẩn bị đầy đủ.”
“Phương án ý tưởng không rõ ràng, phân tích nhảm nhí thì thôi đi, đến cả nước đến chân mới nhảy cũng không thuộc nổi hai đoạn.”
“Người ta dựa vào đâu mà hợp tác với ? Dựa vào hai cái môi cứ mấp máy à?”
Hắn nổi gân xanh, lao về phía tôi.
Vệ sĩ kịp thời khống chế hắn, đá văng ra xa.
9
Ông nội nghe tin vui, đã ngồi trong văn phòng đợi tôi suốt.
“Tốt, tốt lắm, đơn hàng của CE tuy không lớn trước giờ rất khó nhằn, Lập Thịnh chạy mấy chuyến mà chẳng đâu vào đâu, không ngờ lại bị một đứa con như cháu giành !”
“Quả nhiên, sóng sau xô sóng trước!”
“Ta thấy năng lực của cháu bây giờ cũng rèn luyện rồi, vừa hay, giám đốc bộ phận thị trường nghỉ việc, cháu lên thay đi!”
Để mừng công cho tôi, Ông nội còn vui vẻ gọi điện khắp nơi, bảo bố mẹ tôi và bác cả, bác đều đến.
Trong phòng VIP lộng lẫy của khách sạn, Ông nội nâng cốc chúc mừng tôi, hết lời khen ngợi.
An Lập Thịnh không nâng cốc, đứng bên cạnh giọng âm dương quái khí.
“Giành dự án này thì sao chứ? Thu nhập cũng chỉ hơn một trăm triệu thôi, rùm beng thế này, người không biết còn tưởng nhà họ An sau này phải dựa vào mày đấy!”
Sắc mặt Ông nội trầm xuống, tôi cũng không định dung túng hắn nữa.
“Ông nội, hôm nay người của CE có với cháu, không phải họ không có ý định hợp tác với chúng ta, mà trước đây con hẹn giờ với họ, toàn đến muộn, coi trời bằng vung.”
Trước đây toàn là hắn đặt điều xấu tôi, bây giờ cũng nên đổi vai rồi nhỉ.
Huống hồ, những gì tôi đều là sự thật.
Bạn thấy sao?