01
“Mẫn Nguyệt, em còn thất thần gì, đi thôi!" Bạn trai Ôn Thao không kiên nhẫn thúc giục tôi.
Tôi vừa mở mắt ra thì thấy mình đứng ở ngoài khu chưa khai của núi Ai Lao.
Ý thức của tôi vẫn còn dừng lại ở khoảnh khắc Ôn Thao bóp chết tôi, cảm giác hít thở không thông mãnh liệt này khiến tôi mạnh mẽ lui về phía sau, ngã xuống đất.
Mạnh Thanh Tư đi tới, khoác cánh tay Ôn Thao, với tôi: "Mẫn Nguyệt, cậu không sao chứ? Cậu là sinh viên ưu tú chuyên ngành địa chất, tiếp theo chúng tớ phải dựa vào cậu đấy.”
Cô ta là ánh trăng sáng dịu dàng muốn đi vào núi sâu Ai Lao để tìm bột màu khoáng vật, chính ta đã như .
Đi cùng chúng tôi, còn có người theo đuổi Mạnh Thanh Tư Chu Tư Nguyên và tên lưu manh Tần Dã.
Tôi vừa định chuyện, Ôn Thao đã kéo tôi lên sau đó với Mạnh Thanh Tư như đang lấy lòng: "Em ấy da dày thịt thô, chắc chắn không có việc gì đâu.”
Nói xong, ta lại tới gần tôi, nhỏ giọng : "Em đang cái gì ? Anh tốt bụng cho em đi theo chứ không phải để em kéo chân tụi .”
Nghe lời này của ta, tôi tức giận đến mức không có chỗ phát tiết.
Kiếp trước, sau khi đi vào khu núi Ai Lao chưa khai thác, Mạnh Thanh Tư thấy nấm tươi đẹp thì muốn hái, thấy nhện độc màu đỏ thì đáng .
Nếu không có tôi, họ đã chết hàng ngàn lần rồi.
Ôn Thao thấy tôi học ngành địa chất học, cảm thấy có thể dùng nên mới tìm mọi cách cầu xin tôi.
Không ngờ tới nơi này, tôi lại trở thành cản trở.
Tôi thoát khỏi sự trói buộc của ta, : "Nếu đã thấy tôi cản trợ thì chúng ta giải tán đi, tôi không đi nữa.”
02
Nghe tôi không đi, Mạnh Thanh Tư bắt đầu khuyên nhủ Ôn Thao: "Anh Thao không có ý đó đâu, sao cậu lại cản trở chứ, ấy cũng chỉ lo lắng cho cậu mà thôi.”
Trong mắt tôi chỉ còn lại sự lạnh lùng, : "Mấy người thế nào thì mặc kệ, dù sao tôi sẽ không đi vào khu vực núi Ai Lao chưa khai này!"
Thái độ kiên quyết của tôi khiến tính cọc cằn của Ôn Thao bộc phát.
Anh ta vừa định nổi giận thì đã đã bị Mạnh Thanh Tư ngăn cản.
Cô ta giả vờ như mình là một người hiểu chuyện, với tôi: "Mẫn Nguyệt, không phải chúng ta không phải đã là muốn cùng nhau đi vào sâu trong núi Ai Lao tìm bột màu khoáng vật ở trong đây sao, đã ra tới tận đây rồi sao cậu còn có ý đó chứ?"
Tôi : "Cho tới bây giờ tôi chưa từng gì với cậu, cũng không đồng ý muốn đi vào trong đó với mấy người.”
Mạnh Thanh Tư nghe thì ném cho Ôn Thao một ánh mắt, ý bảo ta nhanh chóng giải quyết.
Ôn Thao luôn kiêu ngạo tự phụ, ở trước mặt Mạnh Thanh Tư lại giống như một con chó ngu ngốc dịu dàng ngoan ngoãn.
Kiếp trước, tôi vẫn cho rằng ta chỉ coi ta giống như một em .
Bây giờ xem ra là tôi quá ngốc rồi.
Ôn Thao rất không nguyện với tôi một tiếng xin lỗi, ta cho rằng việc này đã qua.
Nhớ tới kiếp trước khi ta bóp chết tôi, tôi hận không thể lột da lột xương ta xuống.
Tần Dã đi cùng tôi một cái, : "Đều đến đây rồi, đừng già mồm cãi gì nữa.”
Chu Tư Nguyên đáp lời: "Đúng , đã đến đây rồi, còn gì nữa? Bột màu khoáng vật ở trong đó đắt như , nếu mất một người chúng ta sẽ thiếu đi một phần tiền.”
Tuy rằng bọn họ như là vì ở bên cạnh Mạnh Thanh Tư nên mới tới đây trên thực tế họ đều có tính toán riêng của mình.
Nhìn bọn họ nóng lòng muốn đi vào tìm chết, tôi quyết định giúp bọn họ.
“Màu khoáng vật bên trong, mấy cậu muốn chia thế nào cũng , tôi không tham gia." Nói xong tôi muốn quay người rời đi.
Mạnh Thanh Tư liếc mắt một cái, Chu Tư Nguyên và Ôn Thao lập tức ngăn tôi lại.
Cô ta ra vẻ dáng đáng thương, : "Mẫn Nguyệt, bởi vì cậu học chuyên ngành địa chất học nên chúng tôi mới tin tưởng cậu, chúng tôi chẳng chuẩn bị gì mà tới đây, cậu cũng không thể bỏ mặc chúng tôi giữa đường như , cùng lắm thì đến lúc đó chia cho cậu nhiều một chút.”
Nghe muốn cho tôi nhiều hơn một chút, Tần Dã lập tức mở miệng ngăn cản : "Cậu với cậu ta những thứ này gì, đã đến đây rồi, hôm nay cho dù cậu ta không muốn đi thì cũng phải đi!"
03
Cậu ta xong, trực tiếp đặt tay lên vai tôi, ý định uy hiếp rất rõ ràng.
Tôi về phía Ôn Thao, đối với hình của tôi bây giờ, ta lại lựa chọn thờ ơ, một lòng một dạ đặt hết sự ý lên trên người Mạnh Thanh Tư.
Khóe miệng Mạnh Thanh Tư mang theo nụ yếu ớt, : "Tất cả mọi người đều học cùng trường, cậu đừng vỡ mối quan hệ tốt đẹp giữa bọn mình như chứ.”
Tần Dã càng thô bạo hơn, bả vai tôi bị cậu ta bóp đến đau nhức.
Cậu ta : "Nếu cậu theo chúng tôi vào thì không có chuyện gì, nếu cậu không biết tốt xấu thì tôi không biết mình sẽ ra việc gì đâu.”
Ở trường cậu ta là côn đồ có tiếng, vì tiền, không có gì là cậu ta không .
Tôi cứ như mà bị bọn Tần Dã ép buộc đi vào trong khu chưa khai của núi Ai Lao.
Đại khái đi hơn hai mươi phút thì cậu ta mới buông tay.
Tôi xoa xoa bả vai, ngẩng đầu quan sát bốn phía.
Tần Dã : "Bây giờ cho dù cậu muốn đi cũng không đi , nếu đã vào rồi thì mọi người đều đồng tâm hiệp lực tìm thứ mình muốn, nếu cậu muốn giở trò gì thì đừng trách tôi không khách khí."
Mạnh Thanh Tư giả vờ thở dài, với tôi: "Tôi đã bảo cậu ấy đừng như , cậu cũng biết, con người cậu ấy chính là như , tôi cũng không có cách nào khác.”
Tôi lạnh lùng ta, đừng tưởng rằng tôi không biết, nhất cử nhất của Tần Dã đều là do ta bày mưu đặt kế, bây giờ giả vờ người tốt gì chứ?
Thấy tôi không lời nào, bọn họ cũng không nhiều nữa mà bắt đầu ngồi xuống nghỉ ngơi.
Nơi chúng tôi đang ở bây giờ, cho tôi cảm giác hoàn toàn khác với bên ngoài.
Xung quanh đều bao phủ bởi thảm thực vật cao lớn cùng bụi gai, nơi này có rất nhiều thực vật tôi chưa từng thấy qua, một ít thực vật bình thường có thể thấy thì to gấp mấy lần ở bên ngoài.
Bọn họ cho rằng buộc tôi vào là có thể thoát kết cục kiếp trước sao?
Không, tôi chỉ cho họ chết nhanh hơn thôi!
04
“Oa oa…”
Giọng của Mạnh Thanh Tư đột nhiên vang lên.
Bạn thấy sao?