Tôi là một sát thủ, đã rửa tay gác kiếm nhiều năm.
Để có thể mua nhẫn cưới cho vị hôn thê, tôi quyết định tái xuất giang hồ thêm một phi vụ.
Tối hôm đó, tôi nhận đơn hàng từ một khách hàng có ký hiệu bắt đầu bằng chữ J.
Nhưng khi tôi mở tài liệu đó ra, mồ hôi lạnh ngay lập tức túa ra ướt đẫm lưng áo.
Người đàn ông trong bức ảnh không ai khác chính là bản thân tôi!
Tôi ngẩn ngơ màn hình máy tính, mãi vẫn không thể bình tĩnh lại.
“Nghe là sát thủ hạng nhất, chỉ cần một người thôi mà cũng phải nghĩ lâu đến sao?”
Tôi run rẩy châm điếu thuốc, lượng nicotine dần tôi tỉnh táo hơn chút ít.
Một lúc sau, tôi chằm chằm vào bức ảnh trên màn hình, nhẹ nhàng gõ phím.
“Cô J, muốn hắn chết thế nào?”
……
“Chết kiểu nào cũng , chỉ cần đừng để cảnh sát lần ra tôi là .”
Khách hàng J dường như rất sốt ruột, tôi vừa gửi tin nhắn đi đã nhận hồi âm.
“À, đúng rồi, nhất định phải đảm bảo nội tạng của hắn còn nguyên vẹn.”
Chẳng bao lâu sau, tài khoản của tôi nhận một khoản chuyển khoản từ nước ngoài.
Tôi dụi tắt điếu thuốc trong tay, ánh mắt trống rỗng.
Dù tôi không thể xác minh thông tin khách hàng, mục tiêu ám sát mà ta đưa ra thì tôi lại vô cùng quen thuộc.
Trong mục ảnh, người đàn ông đang hạnh phúc ấy không ai khác chính là tôi.
“Xin hỏi người đàn ông trong ảnh có quan hệ gì với ?”
Để xác nhận lại nghi ngờ trong lòng, tôi không nhịn mà hỏi thêm một câu.
Nhưng có vẻ đối phương rất thiếu chuyên nghiệp, chẳng hề e dè mà thẳng.
“Anh ấy là vị hôn phu của tôi.”
Tôi cố kìm nén cơn giận trong lòng rồi tiếp tục hỏi.
“Đã sắp kết hôn rồi, sao còn muốn ấy?”
Có lẽ lần này tôi hỏi quá trực diện, khách hàng J có chút khó chịu.
“Điều đó có liên quan gì đến việc hắn không?”
Tôi và Giang Tình Tình đã kết hôn nhiều năm, theo như tôi hiểu ấy, bình thường thấy gà còn sợ chết khiếp, hoàn toàn không thể biết luật lệ trong nghề của chúng tôi.
Vì , tôi viện cớ lấp liếm.
“Nếu muốn giúp thoát tội, nhất định phải hiểu rõ mối quan hệ của mục tiêu với người khác.”
“Nếu không, đến lúc cảnh sát điều tra, rất khó để không nghi ngờ .”
Tuy nhiên, khách hàng J này cuối cùng vẫn không bị tôi thuyết phục.
Khung trò chuyện chỉ còn sót lại một câu như thế này.
“Anh chỉ cần việc của mình, chuyện khác không liên quan đến .”
Đến khi ảnh đại diện của ấy chuyển sang màu xám, tôi cũng không nhận thêm tin nhắn nào nữa.
Nhưng từng ấy đã đủ rồi.
Ít nhất tôi đã biết người phụ nữ mà đêm nào tôi cũng nằm cạnh đang sát thủ trên mạng đen để tôi.
Năm xưa tôi vì muốn cưới ấy mà bất chấp phản đối của tổ chức, quyết tuyệt quay lưng với giang hồ.
Hơn nữa, đêm qua sau khi ân ái, ấy vẫn nằm trong lòng tôi với gương mặt ngập tràn hy vọng.
“Chồng ơi, sau này chúng ta kết hôn, em sinh cho một cặp song sinh có không?”
“Đến lúc đó em sẽ ở nhà chuyên tâm chăm sóc con, rồi nấu cho một bàn đầy ắp thức ăn đợi tan về nhà.”
“À đúng rồi, chồng có nghĩ ra tên cho con mình chưa?”
Những lời cảm ngọt ngào đó dường như vẫn còn vang vọng bên tai tôi, khiến tôi nghi ngờ không biết có phải có hiểu lầm gì không.
Nhưng con số lạnh lùng trên tài khoản ngân hàng lại như một gáo nước lạnh dội thẳng vào đầu tôi.
Năm trăm ngàn đô Mỹ!
Giang Tình Tình chỉ là một thực tập sinh nhỏ bé trong công ty, ấy lấy đâu ra từng ấy tiền?
Chương 2
Khi trời còn tờ mờ sáng, tôi mới rón rén trở về căn hộ .
Hít sâu một hơi, tôi nhẹ nhàng mở cửa phòng ngủ, phát hiện Giang Tình Tình vẫn đang ngủ say trên giường.
Tôi vừa mới nằm xuống, ấy đã theo thói quen vòng tay ôm tôi từ phía sau, rồi còn vắt chân lên người tôi.
“Cưng à, sao dậy sớm thế?”
Tôi ngơ ngác ấy.
Người phụ nữ trước mắt này, người tôi sâu đậm, thật sự là khách hàng J đã giao dịch với tôi trên mạng đen mấy tiếng trước sao?
Kết hôn năm năm, Giang Tình Tình chưa bao giờ giở chút tính xấu nào trước mặt tôi, thậm chí ngày nào cũng giặt giũ sạch sẽ quần áo lót của tôi.
“Chồng à, công việc của vất vả lắm rồi, mấy việc nhà đơn giản này cứ để em lo.”
Hàng xóm xung quanh ai nấy cũng khen tôi tìm người vợ tốt.
Bạn thấy sao?