Vô Tình Nhặt Được [...] – Chương 2

2

Dù ở Bắc Kinh giá còn cao hơn, cạnh tranh cũng khốc liệt hơn nhiều.

Sau khi Lục phu nhân rời đi, không khí trong phòng khách bỗng chốc trở nên ngượng ngùng.

Tôi và Lục Phi Trì nhau, không ai lời nào trong phút chốc.

Tôi vừa quan sát Lục Phi Trì vừa đánh giá khung cảnh xung quanh, thầm cảm thán trong lòng, phải công nhận nhà họ Lục giàu thật, nội thất biệt thự trang hoàng lộng lẫy.

Bản thân Lục Phi Trì thì rất đẹp trai, chỉ là mái tóc nhuộm màu xám tro có hơi chói mắt.

Đúng lúc tôi đang miên man suy nghĩ thì Lục Phi Trì bất ngờ mở miệng:

“Cô giáo đủ chưa? Nếu chưa thì cứ tiếp đi.”

Tôi bị giọng của cậu ta giật mình.

Hoàn hồn lại, tôi vội vàng chuyển chủ đề:

“Vậy nên, em đồng ý để dạy kèm, và sẽ nghe theo sắp xếp học tập của , đúng không? Tiểu thiếu gia.”

Dù sao sắp ký hợp đồng, mấy chuyện này rõ trước thì vẫn tốt hơn.

Lục Phi Trì nghiêm túc gật đầu:

“Nếu đồng ý dạy em mỗi ngày, thì nghe lời hết cũng chẳng sao.”

Tôi âm thầm thở phào, xem ra vẫn dễ chuyện.

Tôi đồng ý dạy cậu ta.

Dù sau này tôi phải trở lại trường học, bận rộn chuyện học hành, thì cũng có thể giao bài từ xa, buổi tối gọi video giảng bài và giám sát học tập.

Lục phu nhân rất nhanh đã mang hợp đồng đến, bao gồm cả khoản tiền thưởng như đã hứa cũng ghi rõ trong đó.

Cả hai bên ký hợp đồng ngay tại chỗ.

Vừa buông bút xuống, Lục Phi Trì đã không kìm reo lên:

“Cô giáo, tụi mình lên lầu nhanh đi, em cũng muốn thi vào… vào đại học Bắc… Bắc Kinh.”

“Cô đã ký hợp đồng gia sư của em rồi, không dạy kèm người khác nữa nha.”

Vừa , cậu ta vừa giật lấy cặp sách của tôi rồi xách lên cầu thang, miệng còn khe khẽ hát, lẩm bẩm tên tôi.

Tâm trạng hình như rất tốt?

Xem ra cậu thiếu gia này đúng là kiểu bá đạo, chiếm hữu cực mạnh.

Tôi khẽ gật đầu chào Lục phu nhân, rồi đi theo sau Lục Phi Trì lên lầu.

3

Điều khiến tôi bất ngờ là Lục Phi Trì lại dẫn tôi vào phòng ngủ của cậu ta, chứ không phải thư phòng.

Tôi vốn nghĩ phòng con trai thường sẽ bừa bộn, không ngờ lại sạch sẽ ngăn nắp như .

Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ chiếu xuống sàn nhà tạo thành từng vệt sáng loang lổ, khiến cả căn phòng trở nên vô cùng sáng sủa và dễ chịu.

Giống như cảm giác mà Lục Phi Trì mang lại cho người khác.

Sạch sẽ, tươi sáng, khi giống như một mặt trời nhỏ, đồng thời lại có chút kiêu ngạo bất kham.

Khí chất của nam sinh mười tám tuổi thể hiện rõ ràng không sót chút nào.

Khi tôi còn đang thất thần, Lục Phi Trì đột nhiên lên tiếng:

[ – .]

“Cô giáo, sao lại em bằng ánh mắt đó? Cô đang quyến rũ em à?”

Tôi: …

“Được rồi, em đẹp trai! Là đại ca trường học ngầu lòi thì lôi hết đống bài kiểm tra của mình ra đây cho tôi đi?”

Lục Phi Trì tròn xoe mắt, mặt vẫn đỏ bừng.

“Cô giáo cũng rất xinh đẹp, trong mắt em là đẹp nhất. Em đi lấy ngay đây!”

4

Nửa tiếng sau đó, Lục Phi Trì ngoan ngoãn ngồi vào chỗ của mình.

Lúc thì nằm bò lên bàn chằm chằm tôi bằng đôi mắt to tròn, lúc lại uể oải tựa người vào ghế học, tay vòng ra sau cổ, không biết đang nghĩ gì.

Tôi ngồi bên cạnh cậu ta, lật xem những bài kiểm tra trước đây.

Tỷ lệ đúng thật sự khó cho suôn sẻ, chữ viết thì rất đẹp, nét thanh thoát lại có chút ngông nghênh.

“Bây giờ em sắp bước vào kỳ nghỉ hè trước lớp 12, tôi sẽ bắt đầu dạy từ kiến thức cơ bản. Chỉ cần em chịu học, kết quả kỳ thi cuối kỳ sẽ chứng minh rằng, dù bây giờ người khác giúp em học, cũng vẫn còn kịp.”

“Những gì tôi đã học và đúc kết trong ba năm, em dùng thời gian một năm và một khoản tiền tương ứng để đổi lấy, thì sự cố gắng và thành quả của mỗi bên xem như là công bằng.”

Lục Phi Trì rất đồng với cách nghĩ của tôi.

“Ừm ừm, từ giờ đến một năm sau, em giao bản thân cho luôn đó!”

“Sau này mong chỉ bảo nhiều, em cũng muốn học sinh ngoan.”

“Được, học sinh ngoan.” 

Tôi lấy ra mấy bộ đề đưa cho Lục Phi Trì:

“Làm hết đống này trước, bắt đầu với Văn học, Toán, Ngoại ngữ. Từ ngày mai tôi sẽ vừa giảng bài vừa ôn tập với em, trong ba ngày sẽ lên kế hoạch ôn chi tiết cho em.”

“Hôm nay tôi dạy em cách học thuộc thơ cổ và từ vựng tiếng Anh, tiện thể chỉnh phát âm và luyện nghe. Ba tiếng học, giữa chừng sẽ có thời gian nghỉ.”

Lục Phi Trì, đúng như lời cậu ta , lập tức hóa thân thành học sinh ngoan.

Tôi dạy sao thì cậu ta học .

Từ việc không tập trung , đến chủ hỏi bài là một khởi đầu rất tốt.

Buổi học thử xem như kết thúc.

Lục Phi Trì còn chạy đi khen tôi nức nở với mẹ cậu ta.

Hôm sau tôi vẫn đến nhà cậu ta như thường lệ, dạy học theo đúng kế hoạch.

Cả ngày gần như đều ở nhà họ Lục, nên tôi mang theo đồ ăn sẵn.

Chưa đến giờ trưa, nhân lúc Lục Phi Trì đang đề, tôi tranh thủ giải quyết cái bụng trước.

Tôi lén lấy đồ ăn vặt ra khỏi túi rồi ăn.

Dù tiếng rất nhỏ, vẫn Lục Phi Trì mất tập trung.

Cậu ta :

“Cô giáo, cố ý phải không? Đây là cách trừng học sinh kiểu mới hả?”

Tôi nghiêm túc :

“Lục Phi Trì, đây là bữa trưa của tôi. Em học bài trong lớp, xung quanh cũng sẽ có đủ loại âm thanh, phải tập thích nghi.”

“Vậy sau khi em xong bài này, em ăn đồ ăn của không?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...