Vô Tình Nhặt Được [...] – Chương 1

1

1

Dựa vào thành tích trong trường và thân phận học sinh tuyển thẳng vào Bắc Đại, năm ngày sau kỳ thi đại học, tôi đã tìm một công việc thêm lương cao theo giờ.

Nhà của chủ nằm trong khu nhà giàu, có xe đưa đón tận nơi.

Vừa tới cửa biệt thự, đã nghe thấy tiếng cãi vã vọng ra từ phòng khách:

“Một năm ôn tập mà không thể thi vào trường trọng điểm thì sao chứ? Gia sư mẹ tìm cho con là học sinh tuyển thẳng vào Bắc Đại đấy!”

“Mẹ, người ta tuyển thẳng thì liên quan gì đến con?”

“Cô bé đó rồi, dù thành tích có tệ đến đâu cũng có thể giúp con cải thiện, con có thể bớt mẹ lo không?”

“Đứng cuối lớp mà đòi thi trọng điểm? Hừ, lời như thế chỉ có mẹ tin thôi.”

“Muốn gia sư của con à? Không có cửa đâu! Bảo ta trả tiền lại đi! Kiểu người khoác như , đến chó còn ghét!”

Đến chó còn ghét tôi?

Tôi đã gì chọc đến ai đâu.

Cậu thiếu gia này có vẻ không ưa tôi chút nào!

Chủ con trai bà ấy nổi loạn, học kém, là kiểu đại ca học đường, tính bướng bỉnh, nếu tôi có thể giúp cậu ta thi đậu đại học loại một thì thưởng mười vạn, còn nếu vào trường trọng điểm thì thưởng ba mươi vạn.

Chỉ cái tính khí vừa rồi của cậu thiếu gia này, thì chắc cả việc thêm lẫn tiền thưởng đều tiêu tan rồi.

Thôi , phải tìm chủ khác thôi.

Tôi chuẩn bị chào tạm biệt Lục phu nhân rồi rút lui cho đúng mực.

Đúng lúc đó, quản gia đi theo sau tôi lên tiếng nhắc: 

“Phu nhân, thiếu gia, Chu Tĩnh đến rồi ạ.”

Nghe , hai người đang cãi nhau đồng loạt về phía tôi.

“Tiểu Chu, đến rồi à? Con trai tôi không thích học phụ đạo, việc này e rằng sẽ khiến thất vọng, thật xin lỗi.”

Người xin lỗi tôi chính là Lục phu nhân, từng cử chỉ đều toát lên sự tao nhã điềm tĩnh.

Tôi cố gắng nặn ra một nụ cứng ngắc, biểu hiện càng đáng thương vô tội càng tốt.

“Không sao đâu ạ, tôi hiểu mà. Tôi sẽ hoàn lại tiền cọc, chỉ phiền quản gia đưa tôi về.”

Vừa ngẩng đầu lên, liền đụng ngay một gương mặt điển trai, góc cạnh rõ nét, đỏ bừng.

Ánh mắt bốn phía giao nhau, không khí như ngưng đọng.

Cậu thiếu gia tôi chăm , căng thẳng mở miệng:

“Cái đó… Ý em là tiền học phí trả hơi ít, chị trả lại rồi đưa thêm một ít nữa.”

Giọng của cậu ta đã dịu dàng hơn rất nhiều.

Tôi nghi hoặc hỏi: 

[ – .]

“Vậy là em…?”

“Chào chị, em tên Lục Phi Trì, giới tính nam, thích nữ, cao 1m87, nặng 78kg, 18 tuổi.”

Tôi: ?

Tôi có bảo cậu ta tự giới thiệu đâu mà…

Thiếu gia nhà giàu đều ngây thơ dễ thương thế này sao?

Cậu ta thật sự là đại ca học đường sao?

Tôi chằm chằm chàng trai cao lớn, thử dò hỏi: 

“Vậy là em đồng ý để chị gia sư cho em rồi? Không đổi ý nữa chứ?”

Lục Phi Trì bị câu hỏi của tôi giật mình, sắc đỏ lan từ má đến tận vành tai.

“Em nguyện ý chọn chị… à không… ý em là em chỉ muốn chị gia sư cho em thôi.”

“Học sinh tuyển thẳng vào Bắc Đại là phù hợp nhất, em cần chính là một người như .”

Lục phu nhân: ?

Tôi: …

2

Lục Phi Trì bước tới kéo tay tôi, dẫn tôi ngồi xuống ghế sofa.

“Đã nhận tiền cọc của mẹ em rồi, em không thể phụ sự sắp xếp của bà ấy .” 

Thấy tôi không phản ứng gì, cậu ta lại chạy tới bên Lục phu nhân nũng:

“Mẹ ơi, mẹ có thể chuẩn bị giúp con hai bản hợp đồng gia sư không? Tăng tiền học phí lên một chút nha, để tụi con ký hợp đồng với Chu liền.”

Tôi: “…”

Lục Phi Trì thật sự muốn ký hợp đồng với tôi sao?

Cậu ta đột nhiên đổi ý, trở mặt còn nhanh hơn lật sách, rốt cuộc là có mục đích gì? 

Chẳng lẽ là… vừa gặp đã với gia sư như tôi?

Lục phu nhân tôi bằng ánh mắt dịu dàng, rồi lại lườm Lục Phi Trì hai giây.

Giọng điệu nhẹ nhàng :

“Trên bàn trà có trái cây, hai đứa ăn tạm đi, đi chuẩn bị hợp đồng.”

“Tiểu Trì, con đã đồng ý để Tiểu Chu dạy kèm, thì tuyệt đối không giữa chừng đổi ý hay bỏ dở, nếu không mẹ sẽ cắt tiền tiêu vặt của con.”

“À đúng rồi, Tiểu Chu, dạy kèm tất cả các môn, ba buổi học thử tổng cộng một nghìn, học chính thức thì mỗi giờ dạy trực tiếp là tám trăm, hướng dẫn qua video mỗi giờ sáu trăm, tính theo tháng, không vấn đề gì chứ?”

Với mức sống ở thành phố này, học phí gia sư toàn môn như đã khá cao rồi.

Tôi rất hài lòng, đáp: 

“Không thành vấn đề.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...