Vô Tình Mang Thai [...] – Chương 9

9

14

“Tôi khá là thích Tạ Hành.”

Sau khi không còn lo lắng chuyện mất tiền nữa, tôi bắt đầu khám tất cả những điểm tốt của ấy: dịu dàng, đẹp trai, có tiền, hào phóng, lại còn thích tôi.

Dù là người lạnh lùng đến đâu cũng sẽ phải rung .

Tôi thì đâu có lạnh lùng đến thế.

Chỉ là có một vấn đề nhỏ.

Tôi cuộn mình trên sofa, ăn kem ốc quế.

Giờ đã đầu hè, thời tiết bắt đầu nóng dần lên.

Tôi rất muốn ăn kem nên đã tự mua một cái máy kem và mấy cái ốc quế giòn.

Có thể là do cơ địa, bụng bầu của tôi không lộ rõ.

Cởi đồ ra thì thấy mập lên, không cởi thì chẳng ra gì cả.

Nhưng Tạ Hành đối xử với tôi như thể tôi là một con búp bê sứ dễ vỡ, sợ tôi bị va chạm hay xây xước.

Tôi quan sát hai ngày, rồi chân thành hỏi ấy:

“Anh không thấy mình hơi kỳ lạ à?”

Tạ Hành: “Sao cơ?”

Tôi chỉ vào mình: “Em đang mang thai.”

Anh gật đầu.

Tôi lại chỉ vào : “Mấy hôm nay đối xử với em đặc biệt tốt.”

Vì tôi rất tò mò xem cú sốc bị cắm sừng của Tạ Hành đã nặng đến mức nào, nên tôi vẫn chưa với ấy đứa bé là con của .

Vậy mà vẫn đối xử rất tốt với tôi.

Nhưng lừa thì cũng không phải chuyện nên .

Tôi định rõ:

“Thật ra, đứa bé là con đấy, em không ngoại .”

Tạ Hành đưa tay xoa đầu tôi.

“Anh biết.”

Ba chữ này khiến tôi cứng họng.

Tôi đầy dấu hỏi trong đầu: “Anh biết?”

Tạ Hành thở dài:

“Em , khách sạn có camera, cũng có não, huống hồ tối đó đâu có say.”

Tôi: “?”

Tuyệt đối sẽ không nảy sinh bất kỳ ý nghĩ vượt quá giới hạn nào với ấy.O Mai d.a.o muoi

Tạ Hành như kể lại chi tiết câu chuyện hôm đó:

“Người say là em, là đưa em về khách sạn. Em ôm chặt lấy , vừa cởi đồ vừa : Đã kết hôn rồi, tại sao lại không thể đụng vào em? Hừ, đàn ông à, đêm nay đừng mong thoát khỏi lòng bàn tay của em.’”

Tôi: “???”

Tạ Hành cố bắt chước giọng điệu và biểu cảm của tôi, rất có khiếu diễn xuất, mô phỏng y hệt.

Tôi mặt không cảm , nhét nửa cây kem đang ăn dở vào miệng :

“Được rồi, không nhắc nữa.”

Tôi biết rõ mình là người thế nào mà.

Anh cúi đầu, đặt tay lên bụng tôi, dịu dàng :

“Anh cũng có sự ích kỷ của riêng mình. Anh không muốn cuộc hôn nhân của chúng ta cứ mãi dậm chân tại chỗ, cho nên…”

Thôi kệ, nghĩ sao thì nghĩ, rõ ràng là tôi lời rồi còn gì.

Tôi kiễng chân, hôn một cái:

“Vậy thì, chúng ta thay đổi cuộc hôn nhân này nhé.”

“Em chưa từng ai cả. Anh Tạ Hành, có muốn đương với em không?”

Anh vứt luôn cây kem đi, tôi cố gắng cứu vớt.

Tôi nắm lấy cái ốc quế giòn tan.

Trước đó tôi mua online vị dâu, màu hồng rất xinh.

Tôi ăn quá chậm, kem vị vani bắt đầu tan chảy, tôi liền tăng tốc ăn cho kịp.

Nhưng cuối cùng vẫn dính đầy tay.

Tôi cúi đầu lòng bàn tay, không vui mà bóp nhẹ cái vỏ ốc quế.

Lúc này, Tạ Hành cũng biết không nên lãng phí đồ ăn, dỗ dành tôi ăn tiếp.

Nhưng tôi không thèm.

Tôi chạy vào nhà vệ sinh rửa tay, rồi lại mở tủ lạnh lấy thêm một cái nữa.

Lần này, Tạ Hành túm lấy cổ áo sau lưng tôi:

“Đủ rồi, em là bà bầu, không ăn quá nhiều.”

trời!

Đến cả ăn kem mà cũng quản tôi nữa!

-Hết –

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...