Vô Tâm – Chương 24

"Hóa ra người thích từ hồi cấp ba là em!"

 

"Nhiễm Nhiễm, sai rồi, tưởng Đường Nhã là em, đến gần ta, ta, không thể quên ta, đều là vì tưởng ta là em!"

 

"Anh sai rồi, mắc một sai lầm ngớ ngẩn."

 

"Em quay về không, quay về để em thêm một lần nữa." 

 

"Nhiễm Nhiễm…"

 

Anh ta khóc đến mức cuối cùng khàn cả giọng. 

 

Ồ, rốt cuộc luật sư Tần cũng nhớ ra tôi rồi. 

 

Hóa ra luật sư Tần Đường Nhã, sâu đậm như , là vì coi ta là tôi. 

 

Hóa ra ta cũng từng thích tôi. 

 

Bà ngoại ơi, con muốn khóc quá. 

 

Tối hôm đó, ta uống rất nhiều rượu, cuối cùng vào ngày đầu năm mới, đã nhảy xuống biển.

 

"Nhiễm Nhiễm, đến tìm em đây."

 

"Anh em." 

 

Nghe thấy ba chữ đó, linh hồn tôi cùng với chấp niệm trong khoảnh khắc tan biến. 

 

Vậy, tạm biệt, Tần Úc. 

 

Con muốn đi cùng bà ngoại, đi tìm con của con.

 

Ông trời ơi, kiếp sau hãy để con và con của con chị em nhé. 

 

21

 

Ban đêm, ở nơi không ai thấy, bên ngoài căn nhà nổi lên cơn gió lớn. 

 

Một bức thư rơi trên mặt đất bị gió thổi bay. 

 

Trên đó là nét chữ mạnh mẽ, đầy sức sống đặc trưng của chàng trai trẻ. 

 

"Đường Nhiễm thân mến: 

 

Chúc em mạnh khỏe!

 

Em em học kém môn vật lý, đã soạn lại vở ghi chép và phương pháp học cho em, có chỗ nào không hiểu thì cho biết.

 

Em học bắt nạt em, rất lo lắng, không biết em học ở đâu, không thể giúp em. 

 

Em đừng để ý đến ánh mắt của người khác, trong lòng , em là tốt bụng và xinh đẹp, em xứng đáng có những thứ tốt đẹp nhất trên thế giới.

 

À đúng rồi, sẽ thi vào trường đại học ở phía bắc, em cố gắng lên nhé? Anh chờ em ở trường đại học.

 

Trong thư trước em hỏi thích kiểu con như thế nào, chờ em đến trường đại học của , sẽ cho em biết không? 

 

Gần đây trời trở lạnh nhiều, thành phố của em đã lạnh chưa? Mặc thêm áo ấm vào, không cần giảm cân.

 

Gặp khó khăn đừng sợ, sẽ mãi mãi đứng sau lưng em. 

 

Anh trai của em, Tần Úc." 

 

Ở cuối bức thư, có một dòng chữ mực chưa khô. 

 

Như thể có người vừa viết lên đó.

 

"Đường Nhiễm thân mến: 

 

Chúc em mạnh khỏe!

 

Bây giờ có thể cho em biết rồi, thích, ấy có một mèo con màu cam, ấy có chút nhút nhát, ấy tự ti và nhạy cảm. 

 

Nhưng không phải vì thấy ưu điểm của ấy mới thích ấy, đến để ấy, thấy sự yếu đuối và cứng cỏi của ấy, đau lòng, càng ấy hơn. 

 

Cô ấy tên là Đường Nhiễm. 

 

Bây giờ phải xuống dưới đó cưới ấy rồi. 

 

Anh trai của em, Tần Úc." 

 

Cơn gió mạnh thổi lá thư bay lên không trung, bay lên tầng hai, cuối cùng rơi xuống những bông cúc họa mi đầy vườn. 

 

Chẳng mấy chốc, trên trời đổ mưa như trút nước. 

 

Mưa rơi trên giấy, nét chữ trên giấy nhạt dần, nét chữ màu đen theo nước mưa thấm vào đất.

 

Bức thư của chàng trai, đã nhận

 

(Hết) 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...