Vô Tâm – Chương 1

Bạn cũ của trai tôi bị mất trí nhớ, ký ức dừng lại ở năm hai người họ nhau say đắm nhất. 

 

Để giúp ta tìm lại ký ức, họ nấu cơm, giỡn, hôn nhau trong chính căn hộ quà cưới của tôi, còn quay video đăng lên TikTok  khiến nó nổi tiếng chỉ sau một đêm.

 

đêm khuya livestream khóc lóc: “Tất cả mọi người đều bước về phía trước, tại sao chỉ có mình tôi bị mắc kẹt trong ?”

 

Vô số cư dân mạng rơi nước mắt, kêu gọi tôi trả trai lại cho người cũ của ta.

 

Tôi bị cư dân mạng công kích đến mức thai nhi bất ổn, vừa khóc vừa gọi điện cho trai. 

 

Anh ta lại mất kiên nhẫn cúp máy: “Đường Nhiễm, chỉ một tháng nữa thôi, ta khôi phục trí nhớ sẽ rời đi, ngay cả chút độ lượng này em cũng không có sao?”

 

Độ lượng?

 

Ngày hôm sau trước khi hoá trị, tôi đến bệnh viện phẫu thuật, bỏ đứa bé, sau đó đóng gói gửi cho ta. 

 

À, nghe ta phát điên rồi.

 

1

 

Ban đêm, tôi vừa bước ra từ phòng tắm thì có người ghì chặt tôi vào cửa hôn tới tấp. 

 

Cảm nhận hơi thở quen thuộc, tôi đưa tay đẩy ta ra: "Em chưa sấy tóc."

 

"Lát nữa sấy." Anh ta vẫn không có ý định buông tha tôi.

 

"Uống rượu nữa à?" Tôi ngửi thấy trên người ta nồng nặc mùi rượu. 

 

"Ừ." Tần Úc không ngừng lại tác. 

 

Anh ta - 1 người luôn lạnh lùng với tôi, đây là lần đầu tiên lại nhiệt như

 

Bỗng một cơn gió chợt thổi qua, cửa phòng ngủ bất ngờ mở ra.

 

Tôi thấy một đôi mắt bên ngoài cửa đang chằm chằm vào mình. 

 

"Đường Nhã." Tôi sợ hãi khẽ kêu lên. 

 

Tần Úc nghe thấy hai tiếng đó, cơ thể rõ ràng cứng đờ, lập tức tỉnh rượu đẩy tôi ra.

 

"Em đứng đây gì?" 

 

Câu này ta với ngoài cửa, giọng điệu có chút trách móc dịu dàng. 

 

Tôi lấy một chiếc áo khoác lên người, lần nữa về phía ngoài cửa, ta đã khôi phục vẻ ngây thơ trong sáng như thường ngày. 

 

"Đèn phòng ngủ bị hỏng, em hơi sợ." Cô với đôi mắt to tròn chứa đầy vẻ vô tội. 

 

Tôi Tần Úc, ta cau mày cởi cà vạt rồi đi về phía giường: "Anh đã đừng lên tầng hai, đây không phải nơi em nên đến." 

 

hơi mất mặt, nghẹn ngào : "Xin lỗi, em đã quấy rầy hai người." 

Nói xong liền che mặt chạy mất. 

 

Tôi cảm thấy Tần Úc hơi quá đáng, trong lòng lại không khỏi thở phào nhẹ nhõm. 

 

Sau đó Tần Úc không còn hứng thú nữa, ta đi tắm, nằm trên giường đọc sách. 

 

Chỉ là tôi sấy tóc xong đi tới, phát hiện quyển sách của ta vẫn dừng ở trang mục lục. 

 

Tôi vừa định mở miệng gì đó, ta lại trở mình, bắt đầu tìm dụng cụ trong ngăn kéo. 

 

"Anh xuống xem sao." Anh ta cầm dụng cụ, thấy tôi chằm chằm, liền giải thích: " ta bị chứng quáng gà." 

 

Tim tôi thắt lại, chỉ đáp một tiếng: "Ừ". 

 

2

 

Sau khi Tần Úc rời đi, tôi thấy điện thoại ta để trên đầu giường sáng lên. 

 

Vừa định giúp ta tắt, lại thấy tin nhắn trên màn hình. 

 

"Anh , cậu có cần phải giận dỗi với mọi người như không?" 

 

"Chúng tôi đã đến dự đám cưới của Đường Nhã, không dám cho cậu biết, là vì ta không cho phép, chúng tôi cũng khó xử." 

 

"Hơn nữa, chuyện đã qua rồi, ta cũng đã ly hôn rồi."

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...