Vợ Nhỏ, Anh Đợi [...] – Chương 19

Xong rồi, xong rồi…

Vừa rồi còn mắng nhiều như thế, nếu như đi theo , chẳng phải là đã nghe thấy hết những lời đó rồi sao?

“Vừa rồi em tôi lớn lên xấu xí, tính lại còn không tốt? Cho nên mới không tìm vợ, phải chịu cảnh độc thân nhiều năm như phải không?” Giọng Cố Gia Huy du dương, lúc ra câu này, ánh mắt hiện lên chút suy tư, khiến người ta không biết rốt cuộc có ý gì.

Cô khẽ run, âm thầm nuốt một ngụm nước bọt.

Đôi mắt thoáng lướt, nhanh chóng nghĩ cách…

“Đúng… Đúng thế… Cho nên ngài mới gặp em mà đúng không? Không phải em là người đã kết thúc cuộc sống độc thân nhàm chán từ trước tới nay của ngài hay sao? Em còn chưa xong mấy câu sau thì ngài đã xuất hiện rồi…”

“Cho nên đây là lỗi của tôi? Là tôi xuất hiện không đúng lúc?”

“Không phải… Cô dám sự thật sao? Đương nhiên là không dám! Đừng , còn muốn sống thêm vài năm nữa.”

Cố Gia Huy thấy bộ dạng nước mắt lưng tròng, đáng thương đang vội vàng giải thích của , đôi mắt phượng hơi ánh lên chút ý .

Cuộc sống sinh hoạt của quá đơn, bây giờ lại có thêm một nhóc suốt ngày ríu ra ríu rít bên cạnh, khiến tâm trạng tốt lên trông thấy.

“Vậy em hết đoạn sau đi, tôi muốn nghe thử một chút xem em định gì.”

Anh cố ý khó Hứa Minh Tâm, rõ ràng không có ý muốn buông tha cho nhóc thú vị này.

Đầu của Hứa Minh Tâm lập tức phình to.

Phải ca tụng công đức của cậu ba nhà họ Cố?

học ngữ văn có tốt thế nào thì lúc này cũng khó tìm từ ngữ thích hợp để tả về !

Cô nghẹn hồi lâu mới mở miệng : “Ngài cao lớn mạnh mẽ, cơ bắp rắn chắc, rất có cảm giác an toàn.”

“Tỉ lệ cơ thể của ngài rất hoàn hảo, chính là một cái móc treo quần áo điển hình. Ngài còn rất giỏi nữa…”

xong lời cuối cùng, nghĩ mãi cũng không tìm điểm tốt nào nữa, trong lòng cảm thấy thấp thỏm không yên, năng cũng bắt đầu lộn xộn.

Cố Gia Huy dù bận vẫn giữ thái độ ung dung, bình thản, cúi người ghé sát vào mặt .

Hứa Minh Tâm hoảng sợ vội vàng lùi về phía sau lại bị ôm eo, cánh tay khỏe kinh khủng, không thể tránh thoát .

Môi mỏng của ghé sát vào bên tai , hơi thở nóng bỏng chui vào màng nhĩ khiến người khẽ run lên.

Giọng dễ nghe của Cố Gia Huy truyền tới, giọng mang theo sự trêu : “Tôi có giỏi hay không, không phải em cũng biết rồi sao?”

Hứa Minh Tâm nghe thấy câu mờ ám này, máu toàn thân dồn hết lên mặt, gương mặt đỏ bừng, vành tai cũng đỏ rực như thể có thể tích ra máu.

Cố Gia Huy há miệng cắn nhẹ một cái lên vành tai .

Hành này của như là đang trừng , cần không đau cũng đủ để khiến căng thẳng.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...