1
“Tổ trưởng Tần, chúng ta bây giờ là vợ chồng hợp pháp rồi.”
Tôi quỳ trên giường, nghiêm túc người đàn ông đang định rời khỏi phòng.
Tần Ngộ quay đầu lại tôi: “Ừ, tôi biết.”
“Vậy thì, có nên thực hiện nghĩa vụ của một người chồng không?”
Tôi cố ý để dây áo bên trái tuột xuống vai.
Tôi đã đăng ký kết hôn — với một cảnh sát mà tôi mới gặp đúng một lần.
Mọi chuyện phải kể từ lúc mẹ tôi bắt đầu giục cưới.
Gần Tết, tần suất mẹ tôi giục cưới ngày càng tăng, khổ nỗi tôi đến cả trai còn chưa có.
Ở công ty, phương án thiết kế lại một lần nữa bị trả về.
Tôi chịu hết nổi, bèn đến quán bar định uống cho say khướt.
Lần đầu tiên tôi gặp Tần Ngộ chính là ở đây. Chỉ có điều…
Tôi đang quẩy trong sàn, còn ta thì… đi truy quét mại dâm.
Trong quán bar, đèn neon chớp nháy không ngừng, mùi thuốc lá và rượu trộn lẫn trong không khí, xung quanh toàn là tiếng ồn ào của người ta.
Tuy là buổi chiều, khách vui chơi cũng không ít.
Uống vài ly cocktail, tôi đã có chút ngà ngà.
Khi tôi đang đắm mình trong điệu nhảy trên sàn thì bỗng không khí xung quanh im bặt.
Hai người đàn ông mặc cảnh phục dẫn từ phòng VIP ra hai nam hai nữ, đầu họ cúi gằm, quần áo xộc xệch.
Người lớn cả rồi, tôi đoán ra chuyện gì đang diễn ra.
Nhưng điều tôi để ý không phải mấy người đó, mà là người cảnh sát đi đầu.
Anh ấy dáng vẻ nhã nhặn, lông mày kiếm sắc sảo, đôi mắt đen có phần lạnh lùng, môi mỏng mím chặt, đầu đinh đen gọn gàng mát mẻ.
Má ơi, đẹp trai vãi chưởng.
Tôi thừa nhận, tôi có niềm si mê đặc biệt với mấy bộ đội, đặc biệt là kiểu đầu đinh thế này, không hề có sức kháng cự luôn.
Khi ta đi ngang qua tôi thì đột nhiên dừng lại: “Con đi chơi bên ngoài phải ý an toàn, tốt nhất đừng mặc như mà đến bar một mình.”
Chết thật, giọng cũng hay nữa.
Với một người sắp bước sang tuổi 25 như tôi mà , người ta gọi là “con ” đúng là vui phát rồ lên .
Hôm nay vì đi quẩy, tôi đặc biệt thay bộ đồ khoe dáng: croptop lộ bụng, chân váy ngắn bó sát.
Không biết là bị giọng của cho mê muội hay là do có men trong người tiếp thêm can đảm, tôi lon ton đi theo ra khỏi quán bar.
Tôi lóc cóc bước trên đôi giày cao gót đến trước xe cảnh sát, đúng lúc quay đầu lại .
Tôi nhe răng : “Hehe, trai, có phải người ta hay ‘có khó khăn thì tìm cảnh sát’ không?”
Anh khẽ gật đầu.
“Vậy… có thể kết hôn với tôi không?”
Cứu tôi với, chắc lúc đó tôi say đến mất trí rồi, hoặc là nghĩ mình đang mơ, chứ sao lại dám công khai trêu ghẹo cảnh sát như chứ?
Anh nhướng mày, có vẻ bất ngờ.
“Nếu tôi không kết hôn sớm, Tết này mẹ tôi sẽ từ mặt tôi mất.”
“Xin lỗi, tôi còn đang nhiệm vụ.” Anh rất lịch sự.
Tôi định bước lại gần thêm chút nữa, đôi giày cao quá, không quen đi, suýt nữa thì ngã, đưa tay đỡ lấy tôi.
Tôi liền thuận thế ôm lấy cánh tay , choàng qua cổ , nhắm mắt lại, hôn luôn lên đôi môi mím chặt kia.
Tôi cứ tưởng sẽ giận dữ đẩy tôi ra rồi cho tôi một cái tát, không gì cả.
Mấy giây sau, tôi mới tự buông ra.
“Tôi… tôi có hành vi khiêu dâm, bắt tôi đi đi!”
Tôi không biết lúc đó mình lấy đâu ra dũng khí mà thốt ra câu đó nữa.
Tôi ăn mặc phong phanh, lại quên mang áo khoác, gió lạnh bên ngoài thổi qua khiến tôi rùng mình.
Bỗng trên vai có gì đó trùm xuống — là áo khoác cảnh phục của ấy.
“Lên xe trước đã, đến đồn rồi .” Anh lạnh nhạt .
Mẹ ơi, con có tiền đồ rồi!
Cuối cùng con cũng ngồi xe cảnh sát một lần trong đời.
Nhưng khi tôi đã ngồi trên xe thì rượu bắt đầu tan, đầu óc dần tỉnh táo lại.
Tôi ngồi ở ghế phụ, lén liếc sang người đàn ông lái xe bên cạnh, phía sau là một trong hai cặp đôi bị dẫn đi, cặp còn lại ngồi xe khác.
“Đồng chí cảnh sát… vụ của tôi á, xem… bị mấy năm ạ?” Tôi bắt đầu sợ, thật sự bắt đầu sợ khi ngồi trong xe cảnh sát.
“Xem ý kiến của đương sự.” Anh không quay đầu lại, chỉ thẳng phía trước.
“Vậy… đương sự nghĩ sao?” Tôi dè dặt hỏi.
“Lát nữa tính sổ.”
Tôi không tin. Đôi môi mềm mại như thế mà mở miệng ra lại lạnh như băng.
Nghe xong, tôi mặt mày ỉu xìu.
Ngữ khí của đương sự này, có vẻ tôi sắp bị giam vài năm thật rồi. Mẹ ơi, đừng giục cưới nữa, con mẹ sắp đi cải tạo lao đây.
Mà cũng không sao, kiếp này con chưa từng gặp sao kê nào ngoài đời thật, đi cải tạo chắc sẽ gặp không ít. Biết đâu mấy người vào gần đây vẫn còn chưa mãn hạn đâu…
Tới đồn cảnh sát, ấy dẫn tôi vào phòng tạm giữ, bảo tôi ngồi đợi.
Bạn thấy sao?