Vì Yêu Kiên Trì, [...] – Chương 10

10

Lúc đó chuông báo hết giờ học vang lên, cậu ấy đứng dậy, cầm bóng rổ rồi đi ra ngoài.

“Lục Thời Dật.”

Cậu ấy quay đầu lại.

“Tớ từng nghe người ta … cậu không phải kiểu người thích xen vào chuyện người khác.”

“Phải rồi.”

Lục Thời Dật đáp, giọng lười biếng:

“Nhưng cậu bây giờ… đâu còn là người khác nữa.”

“Gì cơ?”

Cậu ấy cong môi, nở một nụ nhạt.

“Sau này mong cậu chỉ giáo nhiều nhé, cùng bàn.”

15

Cuốn sổ tổng hợp lỗi sai mà Lục Thời Dật đưa cho tôi, còn hữu ích hơn bất kỳ tài liệu ôn tập nào.

Tháng tiếp theo, tôi càng dốc sức học hơn nữa, không ngừng tổng kết phương pháp và tư duy giải đề. Trong kỳ thi tháng đầu tiên của lớp 12, tôi đã vươn lên đứng thứ 8 toàn khối.

Tin đồn tôi gian lận trong kỳ thi khảo sát bị đập tan hoàn toàn.

Quan hệ giữa tôi và Lục Thời Dật cũng dần trở nên thân thiết.

Kết quả đánh giá học sinh giỏi cấp thành phố năm nay đã công bố. Dù lớp Lý 1 không báo tên tôi “Học sinh ba tốt”, thầy ở phòng Công tác học sinh đã đề cử tôi “Cán bộ học sinh xuất sắc” – và tôi đã nhận danh hiệu đó đúng như mong đợi.

Khi thông báo đưa ra, thầy Trương đã tức đến mức ném vỡ chiếc cốc có khắc chữ “Giáo viên ưu tú” trong văn phòng.

Sau kỳ nghỉ Quốc khánh, trường tổ chức Đại hội thể thao mùa thu.

Trên đường đi lấy nước, tôi cờ thấy thầy Trương và Hàn Kỳ Kỳ lén lút chuyện với một người đàn ông sau dãy nhà học.

Nhất Phiến Băng Tâm

Tôi suy nghĩ một chút, rồi lặng lẽ luồn vào một phòng học trống ở tầng một, ngồi xuống dưới cửa sổ, bật chế độ ghi âm trên điện thoại.

“Thầy Trương, thành tích hiện tại của Kỳ Kỳ mà ở trong nước thì khó mà đỗ trường tốt. Như lần trước tôi đấy, nếu có thể nâng điểm quá trình của con bé một chút, sau này bọn tôi nộp hồ sơ đi du học sẽ trông đẹp hơn.”

“Biết rồi. Bây giờ thi đại học mà giở trò thì quá khó, điểm quá trình thì tôi vẫn có thể giúp .”

“Cảm ơn thầy nhiều lắm. Bây giờ thầy dạy thêm bên ngoài cũng không ăn thua, tốt nhất là tìm một học sinh giỏi kèm cho con bé. Nếu điểm thi đại học cũng kéo lên thì vẫn là tốt nhất. Trước đây cái đứa kia…”

“Con bé Hứa Diểu lần trước đó quá không nghe lời, đừng nhắc nữa, tôi đã đẩy nó sang ban xã hội rồi. Người để kèm học, tôi sẽ chọn lại một đứa khác.”

“Con bé đó tôi là thấy bực.”

“Yên tâm, sau này tôi sẽ tìm cơ hội chỉnh đốn nó một phen, xử lý kỷ luật gì đó, mấy chuyện này thì chẳng khó khăn gì cả.”

“Được , cái đồng hồ này mời thầy nhận cho.”

“Ôi, sao mà ngại quá, lại để Tổng giám đốc Hàn phải tốn kém rồi.”

[ – .]

“Không có gì đâu, chuyện nhỏ thôi mà.”

Khi tiếng bước chân ngoài cửa sổ dần đi xa, lòng bàn tay tôi đã đẫm mồ hôi.

Tôi đứng dậy, vừa bước tới cửa lớp thì chợt nghe thấy một giọng vang lên:

“Nghe lén trắng trợn thế này, không sợ người khác thấy à?”

Toàn thân tôi nổi da gà, ngẩng đầu lên là Lục Thời Dật.

“Hù c.h.ế.t tớ rồi, cậu gì ở đây ?” Tôi trợn mắt cậu.

“Còn hỏi tớ à?”

Cậu bật , vẻ bất đắc dĩ:

“Muốn phóng viên điều tra thì ít nhất cũng phải học qua kỹ năng cơ bản chứ. Cậu không thèm đóng cửa lớp, cứ thế ngồi chồm hổm trước cửa sổ, chẳng phải đang mời gọi người ta thấy sao?”

“Hả?” Tôi há miệng: “Vậy… có ai thấy không?”

“Ngốc thật, tất nhiên là không rồi.”

Cậu ấy khoanh tay trước ngực: “Tớ vẫn luôn đứng canh ở đây mà.”

16

Sáng hôm sau, trước khi toàn trường ra sân tập thể dục, đài phát thanh trường đột nhiên phát một đoạn ghi âm kỳ lạ.

Nhân vật chính của đoạn ghi âm là giáo viên chủ nhiệm lớp 12 ban tự nhiên – Trương Giang – và gia đình Hàn Kỳ Kỳ.

Chủ nhiệm đài phát thanh, Lục Thời Dật, rằng đây là một “sự cố kỹ thuật bất ngờ”.

“Tôi nhận một chiếc máy ghi âm bí ẩn,” Cậu nhún vai: “Định cùng mọi người trong phòng nghe thử nội dung bên trong, ai ngờ lúc đó quên tắt micro.”

Thầy Trương bị đình chỉ công tác, hủy bỏ toàn bộ danh hiệu giáo viên ưu tú và các chức vụ liên quan.

Mà đoạn ghi âm đó, do có học sinh lưu lại rồi đăng lên mạng, chỉ chưa đến một giờ đã leo lên hot search.

Cộng đồng mạng lập tức hóa thân thành “Thám tử lừng danh Conan”.

Không chỉ có học sinh cũ của thầy Trương lên tiếng tố giác ông từng thiên vị học sinh có điều kiện, mà ngay cả gia đình Hàn Kỳ Kỳ cũng bị “bóc” sạch từ trong ra ngoài.

“Chẳng phải là cái tiệm bán đồng hồ fake nổi tiếng đấy sao?”

“Tôi cũng từng mua ở nhà ta, bảo là đồng hồ cũ, hóa ra toàn hàng giả!”

Có người đã tố cáo công ty nhà họ Hàn, công an vào cuộc điều tra, phát hiện không chỉ buôn bán hàng giả mà còn liên quan đến hành vi rửa tiền.

Trường cũng bắt đầu điều tra việc Hàn Kỳ Kỳ có lập nhóm bắt nạt trong trường học hay không.

Khi điều tra đến nhóm nữ sinh kia, bọn họ khóc lóc là do Hàn Kỳ Kỳ tặng đồng hồ hàng hiệu, xúi giục họ bắt nạt tôi.

Hàn Kỳ Kỳ lập tức trở thành “chuột qua đường”, ai gặp cũng chửi, chẳng bao lâu sau thì rút học.

Đáng thương nhất có lẽ là thầy Trương.

Chiếc đồng hồ “đắt tiền” mà ông ta ngày nào cũng đeo và khoe khoang, cuối cùng cũng bị xác nhận là đồ giả.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...