Màn đêm dần buông, trong căn phòng là một mảng đen kịt, ánh trăng nứt ra những khe hở ti hí, chiếu sáng một khoảng không với phạm vi rất nhỏ. Xung quanh âm ỉ nổi lên cái mùi lạnh lẽo ẩm ướt.
Một bóng người ẩn mình nơi góc phòng, những đường nét ngập chìm trong bóng tối.
Edison ngồi ngay ngắn, chằm chằm vào mảnh ánh trăng rất nhỏ ở trước mặt, mỗi một đường nét trên gương mặt đều đang trầm tư. Phía trên tầm mắt của ấy, có một sợi dây thừng lặng im treo giữa màn đêm. Cái thòng lọng há to, giống như cái miệng to đỏ lòm của một con dã thú đang nhào đến để nuốt chửng. Sự bức bối vô hình từ từ nhấn chìm ấy trong sự ngột ngạt.
Đây chính là căn phòng giam mà Hùng Nghị trình diễn kế hoạch cuối cùng.
Edison còn nhớ, lúc ấy đuổi đến đây, thì Hùng Nghị sớm đã không còn sự sống. Thi thể treo ngược sáng, cái chết lan ra khắp đồng tử.
“Nhìn thấy rồi chứ? Đây mới là lời khiêu chiến cuối cùng của Ác Quỷ! Cho dù là cậu, cũng không thể giải !” giọng của Ác Quỷ cứ vang vọng dai dẳng trong hư vô.
Edison nắm chặt nắm . Anh ấy không thể không thừa nhận, Ác Quỷ đã dùng cái chết của mình để hoàn thành tội ác một cách hoàn mỹ.
Ác Quỷ thế nào mà trốn thoát khỏi nhà lao, chết Chung Hinh Đồng, sau đó lại quay trở lại phòng giam?
Là cảnh sát canh giữ trại tạm giam đã dối, lén thả người ra ngoài? Hình như, khả năng này không lớn lắm. Edison và Mạnh Kình đã từng thẩm vấn chi tiết, cảnh sát ở trại tạm giam không có điểm gì khả nghi. Hơn nữa, bên ngoài cổng của trại tạm giam cũng có camera giám sát, băng ghi hình không thể hiện bóng dáng cho thấy Ác Quỷ rời đi và quay lại trại tạm giam.
Nói như , Ác Quỷ không hề rời khỏi trại tạm giam?
Nếu như thế, cách nào mà hắn chết Chung Hinh Đồng?
“Nếu như, hắn có đồng phạm thì sao?”
Đột nhiên, một giọng xé tan sự yên tĩnh của phòng giam. Edison liền quay đầu lại, ấy thấy có một bóng người đứng ở bên ngoài phòng giam.
“Cậu là ai?”
“Ha ha, đừng căng thẳng! Tôi chỉ là người canh gác ở đây thôi. Hôm nay vừa mới điều đến đây, nghe ở đây đang giam giữ Ác Quỷ, cho nên rất có hứng thú.” Người đó . Từ giọng có thể đoán, đây là một người trẻ tuổi, dáng vẻ chắc khoảng chừng mười tám mười chín tuổi. Tuy nhiên, đâu có cảnh sát nào mà trẻ tuổi như đâu chứ. Edison tự nghĩ thầm trong lòng, rồi một lần nữa cẩn thận đánh giá cái người ở bên ngoài phòng giam kia.
Tuy người đó đứng trong bóng tối, không rõ khuôn mặt, cậu ta mặc đồng phục cảnh sát, có vẻ như đúng là cảnh sát ở đây thật.
Edison nghĩ đến suy đoán ban nãy của cậu ta, bèn hỏi: “Ý cậu là, Ác Quỷ có đồng bọn?”
Người đó một cách cởi mở: “Tôi đoán thế thôi. Bình thường trong mấy tiểu thuyết trinh thám hay như mà.”
“Tiểu thuyết trinh thám?”
“Không sai. Tôi đã đọc nhiều tiểu thuyết trinh thám lắm, rất nhiều hung thủ trong đó đều án dưới sự trợ giúp của đồng bọn. Cho nên, tôi nghĩ là, Ác Quỷ chắc cũng có đồng bọn chứ.”
Edison trầm ngâm, khả năng này, không phải là ấy chưa từng nghĩ qua.
“Ác Quỷ có đồng bọn sao? Nhưng mà, trước giờ hắn hành đều có một mình... tại sao cậu lại cho rằng hắn có đồng bọn?”
Ánh mắt của Edison lại một lần nữa hướng về cảnh sát ở bên ngoài phòng giam. Người đó bước đến gần hơn một chút, một nửa thân người lộ ra dưới ánh trăng, những đường nét mảnh mai từ cổ đến xương quay xanh lộ ra rõ ràng, gương mặt thì vẫn ẩn trong bóng tối. Có vẻ như người này đang cố che giấu bản thân mình. “Tôi cảm thấy đó,” giọng của người đó lại vang lên trong bóng đêm, giống hệt như mảnh băng rơi xuống vào ngày đông, truyền vào tai một cách rõ ràng, “Ác Quỷ có đồng bọn, bởi vì mỗi lần án hắn đều cố để lại một lá bài tây. Mà lá bài tây này đối với hắn có ý nghĩa gì nhỉ? Tôi đoán, không khéo đây là chứng minh thân phận của hắn.”
“Chứng minh thân phận?”
Edison bắt đầu có hứng thú với viên cảnh sát này. Chỉ thấy người đó khẽ gật đầu, chiếc cằm lộ ra một ít dưới ánh trăng, rồi lại nhanh chóng thu lại.
Người đó tiếp tục phân tích: “Ừm. Tại sao sau khi án xong thì lần nào Ác Quỷ cũng để lại một lá 9 rô? Tôi từng đọc một số quyển sách về tâm lý học tội phạm, các chuyên gia , những chứng cứ kiểu này thường đại diện cho thân phận của Ác Quỷ, hung thủ cấp thiết muốn chứng minh giá trị tồn tại của bản thân mình với thế giới, cho nên, lá 9 rô này rất có khả năng tượng trưng cho thân phận của hung thủ.”
“Nhưng lá 9 rô, thì có thể chứng minh thân phận gì của hung thủ đây?”
Người đó dùng giọng điệu bình tĩnh mà một cách chậm rãi: “Nếu như có lá 9 rô, chẳng phải sẽ có lá 10 rô, có lẽ còn có K cơ gì đó sao. Phải rồi, lá bài lớn nhất trong bộ bài tây chẳng phải là Joker sao?!”
Bạn thấy sao?