Vị Thám Tử Ngạo [...] – Chương 35

“Đúng , chính là ở trong biệt thự của Chung Hinh Đồng...” Lý Tiểu Sùng hít thở một hơi thật sâu, dùng ngữ điệu sợ sệt và kì bí kể lại đầu đuôi chuyện xảy ra ngày hôm đó. Anh ấy tường thuật tên Ác Quỷ đó biến mất như thế nào trong sân tại biệt thự của Chung Hinh Đồng, lắng nghe cẩn thận, mà lại giống hệt như cảnh tượng hiện nay của chúng tôi.

Trên thế giới này có ma không? Đáp án đương nhiên là phủ định rồi.

Vậy thì Ác Quỷ thế nào mà biến mất trước mặt chúng tôi?

Biểu diễn ảo thuật mà chúng ta thường thấy, ảo thuật gia sẽ sử dụng mánh khóe để khiến người ta ngẩn người ra. Còn cảnh tượng bây giờ, chắc chắn cũng là một thuật che mắt không cho người ta biết, có lẽ đổi một góc độ khác để xem, chúng tôi có thể phát hiện ra chân tướng của sự việc.

Chúng tôi bước ra khỏi nhà vệ sinh nam, lại một lần nữa quan sát môi trường xung quanh. Nhà vệ sinh nam sát một bên là dãy lầu thực hành, còn bên kia là một bức tường cao, muốn vượt qua bức tường cao này dường như là không thể nào, hơn nữa để đề phòng người ngoài đột nhập vào, trên tường còn có trang bị lưới điện. Bên phía nhà vệ sinh nữ đại khái cũng giống như . Ơ? Tôi đang ở một bên ghi chép những huống này vào trong quyển sổ, đột nhiên phát hiện Hạ Tảo An ở dưới gốc cây bên ngoài nhà vệ sinh nam đã tỉnh lại từ khi nào, đang ngồi xổm trên đất tỉ mẩn dùng ngón tay đo đạc mấy dấu giày kia.

“Này, cậu không sao chứ?”

Đối với câu hỏi quan tâm của tôi, Hạ Tảo An không lời nào.

Biểu hiện của ấy có chút kì lạ, trên mặt tỏ ra một kiểu biểu cảm nghiêm túc chăm chỉ, hoàn toàn khác với Ô Long ha ha hi hi lúc trước. Lúc ấy ngẩng đầu lên, ánh mắt như phát ra ánh sáng, ánh mắt sắc bén như chim ưng.

“Giày này cỡ số 40.”

“Hả?”

“Tôi thủ phạm mang giày cỡ số 40. Anh nhỏ, ghi điều này lại đi.”

Anh nhỏ? Là tôi đó hả? Nha đầu này không phải là bị khùng rồi đó chứ? Dựa vào đâu mà dùng giọng điệu người lớn ra lệnh cho tôi?

Tôi còn chưa kịp phản bác lại điều gì, thì thấy Hạ Tảo An rảo bước đi vào nhà vệ sinh nam.

Trời ơi! Cô ấy là học sinh nữ đó!

Mấy người con trai chúng tôi ngơ ngác nhau, nhất thời không biết gì cho thích hợp.

Trước tiên không quản mấy chuyện này nữa!

Tôi liếc dấu chân trên mặt đất, sắc mặt liền thay đổi.

Nhiều thêm một hàng!

Vốn dĩ lúc chúng tôi đuổi theo đến đây, trên mặt đất chỉ có hàng dấu chân chạy vào. Nhưng mà, bên cạnh hàng dấu chân đó lại có thêm một hàng dấu chân chạy ra nữa! Hàng dấu chân chạy ra đó giống như là cố giễu cợt chúng tôi , bỗng đâu xuất hiện trên mặt đất.

Trong không khí dường như có một cơn gió lạnh thổi đến, lạnh đến mức tôi thấy sởn da gà.

Hàng dấu giày chạy ra đó có vẻ kì dị không nên lời. Nó tự dưng xuất hiện trên đất, dọc theo dấu giày vốn có.

Chạy ra ngoài, sau đó đi vào bãi cỏ ở bên ngoài thì không thấy đâu nữa.

Hạ Tảo An đợi một lúc lâu bên trong nhà vệ sinh, sau đó lại chạy sang nhà vệ sinh nữ, bộ dạng đó giống như là cảnh sát đang tra án. Có điều, thấy ấy đi vào nhà vệ sinh nữ, tôi đột nhiên tỉnh ngộ.

À, nếu như Ác Quỷ biến mất như thế này thì sao...

“Cuối cùng, mình cũng hiểu ra rồi!” tôi cực kì đắc ý rút ra kết luận đối với những suy luận của mình, buột miệng ra. Lý Tiểu Sùng và thầy chủ nhiệm lập tức về phía tôi.

“Hiểu cái gì cơ?”

“Chính là Ác Quỷ biến mất như thế nào!”

“Hả? Là sao?”

Lý Tiểu Sùng và thầy chủ nhiệm gấp gáp muốn biết chân tướng sự việc. Tôi bèn cho họ biết suy luận của mình: Ác Quỷ mới đầu quả thật là chạy về phía nhà vệ sinh nam, , ở phía sau nhà vệ sinh nam hắn đã cởi giày ra, tức tốc đi chân trần chạy sang nhà vệ sinh nữ. Nói như , sẽ khiến chúng ta nhầm tưởng cho rằng hắn chạy vào nhà vệ sinh nam. Lúc chúng ta ở trong nhà vệ sinh nam mà không tìm ra hắn, thì hắn ung dung thong thả bước ra từ nhà vệ sinh nữ.

“A! Như thì có vẻ hợp lý đó!” Lý Tiểu Sùng một cách khâm phục, “em trai của Mễ đội trưởng quả nhiên cũng rất có thiên phú suy luận ha!”

Đừng có trói tôi với ông tôi nữa nha! Tuy là tôi có chút bất mãn, mà nghe người khác tán dương thì cũng thấy hơi đắc ý.

“Thật đáng tiếc! Suy luận của nhỏ không thể nào thực hiện .”

Tâm trạng thích thú của tôi đột nhiên bị Hạ Tảo An bước ra từ nhà vệ sinh nữ đập vỡ tan tành.

“Gì cơ? Cậu dựa vào đâu mà suy luận của tôi là sai?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...