“Con người gì mà ác độc quá trời! Đẹp mà tâm địa như rắn rết!”
“Cậu không biết à? Mấy người càng đẹp thì càng đáng sợ, ánh mắt ta mà thấy lạnh cả sống lưng.”
“Ủa, quen quá nha… Cô ta chẳng phải bà chủ của chuỗi thẩm mỹ viện đang hot nhất hiện nay à?!”
“Cái gì cơ?! Tôi còn từng dịch vụ ở đó nữa đó trời! Mẹ ơi, chẳng lẽ lúc tôi mê ta chơi xấu tôi?!”
“Bỏ chạy, bỏ chạy! Phải lên mạng đánh giá 1 sao mới !”
Ngay lập tức, hàng ngàn người thoát khỏi livestream, trong khi điện thoại tôi reo liên tục không ngừng.
Không cần cũng biết — là bộ phận truyền thông của công ty đang gọi đến.
Tôi lạnh lùng ba người kia vẫn đang tiếp tục diễn trò trước ống kính:
“Các người mọi chuyện đến mức này, không sợ tự vác đá đập vào chân mình à?”
Thấy hình bắt đầu mất kiểm soát, chị dâu nhanh tay tắt ngay livestream, mặt mày đắc ý đáp lại:
“Chúng tôi chỉ sự thật thôi!”
Tôi nhạt, không muốn đôi co thêm:
“Được thôi, bao giờ trả lại chìa khóa căn nhà cho tôi?”
Chị ta thoáng sượng mặt:
“Chu Việt, bây giờ mày đã mang tiếng khắp nơi, đợi khi người ta điều tra ra thẩm mỹ viện của mày có vấn đề, mày bị bắt đi rồi thì mọi thứ cũng sẽ thuộc về Trình Bằng thôi — kể cả căn nhà đó!”
Tôi suýt nữa thì bật thành tiếng — đầu óc của họ đúng là khiến người ta phải … theo nghĩa tiêu cực.
“Được lắm, nếu các người đã cứng đầu như , ba ngày nữa tôi sẽ cử người đến mời các người ra khỏi đó.”
Nói rồi, tôi mặc kệ sắc mặt đen như than của họ, quay người rời đi đến công ty.
Không ngờ, mới nửa ngày trôi qua, trước tòa nhà công ty đã tụ tập rất đông người.
Phần lớn là người hô hào rằng thẩm mỹ viện ăn thất đức, cầu hoàn tiền, đòi kiện tụng.
Bước vào bên trong, nhân viên ai nấy mặt mày thất thần — mạng xã hội đã tràn ngập những lời chửi bới.
Ngay trước đó, tôi cũng vừa nhận cuộc gọi cầu tạm dừng hoạt kinh doanh.
Tôi liếc mắt ra hiệu cho trợ lý, ấy khẽ gật đầu.
Về tới văn phòng, tôi cũng mở một buổi livestream.
Tên phòng livestream rất đơn giản — “Ác nữ lên sóng”.
8
Vì tôi dùng đúng từ khóa hot đang trending nên livestream lập tức leo lên trang chủ, hàng chục ngàn người tràn vào trong vài giây, bình luận ngập tràn lời chửi rủa.
Tôi không hoảng hốt. Bình tĩnh xoay ống kính về phía màn hình máy tính — nơi đang phát lại cảnh Trình Bằng và chị dâu ôm hôn nhau trong phòng khách.
“Đây chính là cái gọi là ‘chăm sóc giúp đỡ’ giữa chồng tôi và chị dâu đấy. Trong chính ngôi nhà của tôi, sau lưng tôi, họ lén lút dan díu.”
Trong buổi livestream sáng nay, cả ba người bọn họ đều đã lộ mặt. Mà camera tôi lắp trong nhà là loại full HD, rõ nét từng chi tiết.
Khi tặng căn nhà đó cho chị dâu, tôi vốn sợ chị ta ở một mình chăm con sẽ gặp sự cố, nên mới lắp camera ở phòng khách. Ai ngờ lại thành bằng chứng mấu chốt.
Bình luận bỗng rơi vào im lặng vì quá sốc.
Tôi tiếp tục mở hồ sơ lịch hẹn khám sức khỏe định kỳ hàng năm mà tôi đặt cho mẹ chồng.
Livestream càng lúc càng đông, nhanh chóng cán mốc 100.000 người xem.
Tôi thở dài:
“Bao năm nay, tôi một mình gồng gánh nuôi cả nhà họ Trình. Tự thân điều hành thẩm mỹ viện, cái gọi là chồng của tôi thì đóng quân ngoài tỉnh, hiếm khi về nhà. Tôi sống không khác gì một góa phụ.”
“Dù , tôi vẫn thương chị dâu, luôn hết lòng giúp đỡ. Mẹ chồng không thích tôi, tôi cũng chưa từng bạc đãi bà. Tôi cũng là phụ nữ, cũng là mẹ đơn thân, còn phải nuôi cả một đống người!”
“Nhưng mãi đến hai ngày trước, tôi mới biết — cái người gọi là chồng tôi, quanh năm về Nam, chưa từng về nhà. Nhờ camera tôi mới biết, ta không về nhà tôi, mà về nhà của ‘chị dâu tốt’. Mối quan hệ ‘giúp đỡ’ của họ, từ lâu đã lên giường với nhau rồi!”
Tôi xong, mắt cũng đỏ hoe.
Tâm trạng bị kìm nén suốt bao năm khiến giọng tôi nghẹn lại, cảm tuôn trào.
Livestream vẫn ngập tràn bình luận, lần này… không còn chửi rủa tôi nữa.
Cùng lúc đó, ba người kia vẫn không hề hay biết tôi cũng đang livestream.
Sau khi về nhà, họ lại bật sóng trở lại, chuẩn bị tiếp tục vu oan cho tôi.
Nhưng lần này, chưa kịp gì, màn hình đã ngập tràn bình luận chửi bới họ:
“Đồ mặt dày! Cả nhà như ma cà rồng hút máu! Ăn của người ta, ở nhà người ta, còn muốn hãm người ta đến cùng!”
Bạn thấy sao?