Vì Là Anh, Nên [...] – Chương 6

Chương 6

06

“Lần trước em vào, đúng lúc đang giảng bài cho bọn họ. Hôm đó phòng thí nghiệm có việc nên buổi học bị hoãn, dạy bù cho tụi nó.”

Thời Yến Lễ ung dung .

Tôi chợt nhớ tới sáng hôm đó…

Trời ơi, xấu hổ muốn c/h/ế/t!

“Vậy sao không với em chứ!”

Thời Yến Lễ nhướng mày: “Anh có mà, tối hôm trước lúc em đang lướt video, đã bảo ngày mai có lớp.”

Tôi không tin: “Anh xạo! Em hoàn toàn không nghe thấy gì, thế mà gọi là với em sao?”

“Có thể là do em đang mê mẩn mấy cơ bụng sáu múi, không thèm để ý đến nữa.”

Giọng Thời Yến Lễ mang chút oán trách, “Chắc tại già rồi, không còn hấp dẫn em nữa.”

Tôi chợt nhớ hình như thật sự có , chỉ là lúc đó tôi đang xem video quá nhập tâm nên quên mất.

Tôi gượng: “Hehe, không phải em không nghe đâu, chỉ là… em quên mất, lần sau em nhất định sẽ nhớ, khắc sâu vào đầu luôn!”

“Không cần đâu.” Thời Yến Lễ áp sát lại gần, thì thầm bên tai tôi, hơi thở phả ra nóng rẫy, “Tối nay phu nhân chịu khó một chút là rồi.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...