02
Thời Yến Lễ quên tắt micro.
Sinh viên của nghe thấy hết mọi chuyện, rõ mồn một.
Dù bọn họ chỉ thấy bàn phím lạnh lùng, vẫn không ngăn sự phấn khích mà hét lên.
【Trời ơi! Thầy Thời có rồi á?】
【Hoa cao lãnh trong truyền thuyết đã có chủ rồi sao?】
【Dù không rõ mặt sư mẫu, cảm giác là một mỹ nhân đó.】
【Tố cáo thầy Thời nghi ngờ đang lái xe giữa ban ngày.】
【Hu hu hu hu hu em cần liên lạc của sư mẫu, cứu em với!】
【Sư mẫu, em hâm mộ chị, cứu vớt em, kéo em lên với!】
Lớp bên cạnh ngơ ngác, hỏi trong nhóm chat.
【Ủa? Có chuyện gì xảy ra ?】
【Wtf! Thầy Thời thật sự có rồi à?】
【A a a a a a a a a a!】
【Tại sao tụi mình sáng nay lại không học!】
【Mấy người không học sáng nay là tổn thất lớn nhất rồi đó. (châm điếu thuốc)】
【Lớp mấy người lỡ mất cả gia tài đấy.】
【Mấy người không hiểu đâu, thầy Thời thì nghiêm túc, chứ với thì dịu dàng lắm.】
【Ai quay video chưa? Tôi muốn xem!】
【Chỉ chút xíu mặt sư mẫu, thầy đóng máy tính lại rồi, giờ chỉ nghe thấy giọng thôi.】
【Mấy người không biết đâu, thầy Thời sáng sớm mà đã lái xe rồi đó.】
【Linh cảm của tôi đúng mà, là biết thầy Thời là kiểu đàn ông già dặn có kinh nghiệm.】
【Sư mẫu bị nắm trong lòng bàn tay rồi, trốn không nổi luôn.】
【Trời ơi tại sao! Tôi cũng muốn thấy sư mẫu!】
【Thầy Thời: gan to thật đấy! Cảnh cáo rớt môn.】
Bạn thấy sao?