Vì Em Là Ước [...] – Chương 7

Chương 7

7.
“Cô suy nghĩ kỹ rồi?”

Đối diện tôi là một quý bà sang trọng, thần sắc cao ngạo — mẹ của Trì Hành Chi, bà Hà Dung.

Bốn năm trước, nhà họ Khúc vướng vào một vụ án tham ô, bị tổn thất nặng nề, công ty cũng tuyên bố sản.

Ngược lại, nhà họ Trì lại lên như diều gặp gió, đứng vững tại Hải Thành, thế lực ngày càng lớn mạnh.

, chuyện Trì Hành Chi có một như tôi, thái độ của họ cũng thay đổi chóng mặt — từ vui mừng chuyển thành khinh miệt.

Hà Dung không chỉ một lần tìm tôi gặp riêng.

Bà ta dùng mọi cách ép buộc, thậm chí dụ dỗ, mong tôi chủ rời xa Trì Hành Chi.

Bà ta còn đã tìm một người con dâu ưu tú hơn nhiều để gả vào nhà họ Trì.

Khi ấy, tôi vẫn toàn tâm toàn ý với Trì Hành Chi.

Vẫn nghĩ rằng, chúng tôi sẽ có một tương lai.

Tôi nhấp một ngụm cà phê, quay đầu ra ngoài cửa sổ: “Tôi đã nghĩ kỹ. Tôi sẽ rời khỏi Trì Hành Chi, cả đời này cũng sẽ không còn liên quan gì đến ta.”

“Nhưng…”

Tôi đặt ly cà phê xuống, va nhẹ trên bàn trà, phát ra tiếng vang lanh lảnh.

“Tôi có một điều kiện.”

Hà Dung bật khinh miệt: “Hành Chi bị mê hoặc đến mức đầu óc rối tung, mấy năm nay tôi không biết đã nhắc nhở nó bao nhiêu lần. Kết quả đúng như tôi dự đoán.

Khúc Ân, cũng đâu phải kiểu người không màng danh lợi như vẻ bề ngoài.

Nói đi, điều kiện gì?”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...