Vì Cứu Ca Ca [...] – Chương 6

6

 

Không có tiểu tỷ muội ta, chỉ có thể tiếp tục ôm đùi Hoàng Thượng.

 

Nghe Hoàng Thượng đang đọc sách chăm chỉ trong thư phòng mà chưa dùng bữa, Tiểu Thúy nhanh chóng mang đến cho ta một hộp đồ ăn.

 

Trước khi đến cửa thư phòng, Tiểu Thúy còn ném cho ta một bộ trang phục thái giám.

 

Ta kinh ngạc: “Mấy người Đức phi chỉ như thôi, chứ hắn đâu có đặc biệt thích thái giám đâu.”

 

Tiểu Thúy hiểu rõ: “Trong hoàng cung này, trừ nữ nhân, chỉ có thái giám, còn có loại nào khác sao.”

 

Thế là cái học thuyết kỳ lạ này cứ mãi xoay quanh trong đầu ta.

 

Ta không thể phản bác, đành kiên quyết bước lên con đường thái giám.

 

Đi một nửa đường, trời lại đổ mưa to, khi ta đến thư phòng, cả người đã ướt như chuột lột.

 

Hoàng Thượng thấy ta, liền buông sách xuống, vẫy tay: “Mau tới đây.”

 

Ta ngoan ngoãn bước tới, Hoàng Thượng vừa giúp ta lau khô người, vừa sai công công mang canh gừng tới.

 

“Có lạnh không? Không bị cảm lạnh chứ?”

 

Quả nhiên, khi đổi sang bộ trang phục thái giám này, Hoàng Thượng càng quan tâm chăm sóc ta hơn.

 

Ta cúi đầu bộ thái giám phục này, trong đầu đột nhiên vang lên một câu ,

 

“Nhìn bộ trang phục này, xem ra ngươi quả thật có tiềm năng thái giám."

 

Ta mếu máo, “Không lạnh, nghe Hoàng Thượng mải đọc sách quên cả ăn, ta đặc biệt mang đồ ăn tới cho Hoàng Thượng.”

 

Hoàng Thượng liếc qua hộp đồ ăn, trên mặt lộ ra vẻ do dự.

 

“Đồ ăn của Lai Phúc, ăn một lần là đủ rồi.”

 

“Lần này tuyệt đối không phải…… Hắt xì!”

 

Hoàng Thượng mỉm khẽ, rồi lại nghiêm mặt: “Còn không bị cảm lạnh.”

 

Khi chuyện, Hoàng Thượng lại vỗ nhẹ lên m.ô.n.g ta……

 

Tổn thọ rồi, xem ra Hoàng Thượng thực sự thích bộ trang phục này của ta.

 

Trong lòng ta vang lên một tiếng .

 

"Đi thái giám đi."

 

"Làm thái giám sẽ có ý nghĩa hơn,"

 

"Trở thành thái giám riêng của Hoàng thượng."

 

"Đi thôi."

 

Ôi, không ngờ rằng con đường sự nghiệp của ta lại từ quan văn — tể tướng — Quý phi mà chuyển sang thái giám.

 

Từng mơ mộng cầm kiếm chu du thiên hạ, giờ đây vì mà mỗi ngày phải giả nam trang.

 

Ta cúi đầu dựa vào lòng Hoàng Thượng, hương thơm nhàn nhạt len lỏi vào hơi thở.

 

Hoàng Thượng dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve, khiến hắn có chút kích .

 

“Hoàng Thượng, có thích bộ y phục mới của A Diên không?”

 

Hoàng Thượng dùng ngọc ban chỉ khẽ vuốt má ta, mang đến một cơn tê dại.

 

“Thích, A Diên như thế nào cũng đẹp.”

 

Tiểu Thúy quả thật là người thông minh!

 

Ta mừng thầm không duy trì lâu.

 

Chỉ đến khi bước vào tẩm điện thì niềm vui đó tan biến.

 

Mấy ngày trước, ta không ngờ mình sẽ vì thái giám.

 

Vài ngày sau, ta không khỏi tự hỏi, tại sao một người thuần lương như ta lại rơi vào cảnh bị vây quanh bởi những dụng cụ kỳ quái này.

 

Ngay cả Tiểu Thúy cũng bộc lộ năng lực đáng kinh ngạc, thậm chí những thứ ta cần đều đã nàng ấy chuẩn bị sẵn. Nàng ấy có kỹ năng kỳ quái gì đó trong người.

 

Nàng ấy có quên rằng ta là nữ không? NỮ đó!

 

Giờ khắc này, ta thật sự muốn cạy mở đầu của Tiểu Thúy ra để xem trong đó chứa gì.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...