Vì Cứu Ca Ca [...] – Chương 5

5

 

Ta hai lần thất bại trong việc lấy lòng Hoàng Thượng, dẫn đến mấy ngày liên tiếp ta đều có tâm trạng bất ổn.

 

Vẽ "Uyên ương hí thủy" lại thành cảnh hai con vịt ngạt nước giành thức ăn?

 

Thêu con rồng lên túi thơm lại thêu nhầm thành một con rắn béo không có móng vuốt.

 

Còn nhầm lẫn mang đồ ăn của Lai Phúc cho Hoàng thượng ăn.

 

Lai Phúc là con ch.ó mà ta nuôi.

 

Sắc mặt Hoàng Thượng hơi thay đổi: “Rất khá, lần sau không cần phải .”

 

Ta cúi đầu, còn khó coi hơn cả khóc.

 

Trong khoảnh khắc đó, đến cả bài văn bia mộ của Tạ Ngọc, ta cũng nghĩ xong rồi.

 

Nghe đêm đó, toàn bộ Thái Y Viện đã việc cả đêm, bọn họ chửi thầm còn ta thì hắt xì cả đêm.

 

Một bên là Hoàng thượng tâm khó đoán, một bên là người ca ca miệng lưỡi sắc bén.

 

Sau vài ngày im lặng, ta đã rút ra bài học, quyết định đi tìm đồng sự hiện tại của mình để học hỏi kinh nghiệm.

 

Chưa kịp bước vào điện Đức phi, ta đã nghe thấy tiếng rôm rả từ xa.

 

Khi vào trong, thật sự rất náo nhiệt, tiếng , tiếng giỡn vang lên không ngớt.

 

Nhìn lên bàn, đầy ắp hoa quả, trà bánh và các món ngon, bày biện phong phú.

 

Thật đáng ghét! Họ lại vui vẻ như thế, chẳng phải nên tranh giành nhau sao?

 

Đáng ghét hơn chính là, trong hậu cung ngoài ta ra, bốn phi tử còn lại đều tụ tập ở đây, cùng nhau vui vẻ!

 

Tiểu Thúy ghé vào tai ta, lén lén lút lút hỏi: “Có muốn dạy dỗ bọn họ không?”

 

Ta: “Có phải ngươi bị dị ứng với niềm vui không?”

 

……

 

Để ta giải thích ý đồ đến đây, Đức phi, Hiền phi, Tuệ phi, Thục phi đều dùng ánh mắt như một kẻ ngốc.

 

Đức phi: “Tranh sủng ha ha ha ha ha, đã lâu không thấy cảnh tượng như .”

 

Hiền phi: “Thời buổi này ai còn tranh sủng chứ, chúng ta là tỷ muội thân thiết mà.”

 

Đức phi: “Dù sao ta và Hoàng Thượng không hợp bát tự, nên ở trong hậu cung này chỉ cần là phi tử nhàn nhã là tốt rồi, còn có các muội muội cùng vui vẻ.”

 

Ta nhẹ nhàng hỏi: “Bát tự là gì , tỷ tỷ có thể xem thử giúp ta không?”

 

Đức phi đắc ý gật gù, nghiêm trang : “Ngươi xem đi, Hoàng Thượng là ngoại bát tự, còn ta là nội bát tự*, đây không phải là không hợp sao?”

 

*Ở đây Đức phi chơi chữ “bát tự”, ngoại bát tự và nội bát tự chỉ hai dáng đi khác nhau.

 

Nói xong, mấy mỹ nhân ồ lên.

 

Đẹp thì đẹp không có nhiều đầu óc.

 

Hiền phi lột một quả nho, thân mật đưa vào miệng Đức phi, còn ân cần lau khóe miệng cho nàng ấy.

 

Ta mà choáng váng.

 

Tiểu Thúy lại lên tiếng: “Không hợp đâu.”

 

Tuệ phi và Thục phi cũng không nhường nhịn.

 

Tuệ phi: “Chuyện nam nhân ấy mà, chỉ là như thế thôi, ngươi có thể hỏi những tỷ muội đang ngồi đây, có ai bị Hoàng Thượng chạm qua chưa?”

 

Thục phi: “Ai mà biết, có khi sức khoẻ của Hoàng thượng có gì đó không ổn không dám cũng nên.”

 

Tuệ phi ranh mãnh, nhét bạc vào tay Thục Phi rồi kéo tay nàng ta một cách tứ.

 

Ta ngây người .

 

Tiểu Thúy lại thốt lên, không thể tin vào mắt mình: "Chuyện gì đang xảy ra thế này?"

 

Đức phi ném hết mấy cuốn sách về phi kia đi, sớm muộn gì cũng phải về nhà, bộ quy tắc trà xanh đó cũng đã bọn ta dùng hết rồi, không có tác dụng, chi bằng nghỉ ngơi cho sớm đi.

 

Khụ, ta còn tưởng rằng Hoàng Thượng rất thích chứ.

 

Ta khiêm tốn hỏi: “Các tỷ tỷ hiện tại đang xem cái gì ?”

 

Bốn mỹ nhân phong vạn chủng đồng loạt quay đầu lại, đồng thanh : “Độ quyến rũ c.h.ế.t người của phi.”

 

Ta nghe thì mồ hôi đổ xuống trán, vội vã cáo từ, nghe thấy các mỹ nhân bàn tán sôi nổi.

 

“Ôi, các ngươi có nghĩ Hoàng Thượng thích người đó không?”

 

“Ai ?”

 

“Chính là người đó!”

 

“À, chẳng trách lần đó thấy Hoàng Thượng cùng người kia... rất giống.”

 

“Ai chứ?”

 

“Chính là người đó.”

 

“Ôi, thật là người xuất sắc, đó là ai?”

 

“Có phải người đó chính là bạch nguyệt quang không?”

 

“Cái này gọi là sâu nặng phải không?”

 

……

 

Sao mà chuyện lại bí ẩn như ?

 

Ai đó, cái nào, cái gì?

 

Ta nghĩ trong lòng, trong cung này chỉ toàn mấy chuyện cảm bách hợp. Ôi trời, còn che đậy bằng cái gọi là cảm tỷ muội thân thiết, ta buồn bực Tiểu Thúy một cái, ta cũng muốn có một tiểu tỷ muội.

 

Tiểu Thúy lập tức cảnh giác.

 

Nhìn ta bằng ánh mắt dò xét.

 

“Gì , ta đã có Tiểu Đào rồi.”

 

Ta:??

 

OK, I’m fine!

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...