Vì Chị Em Là [...] – Chương 4

Chương 4

Nhưng vụ scandal này lại càng giúp em tôi nổi tiếng hơn.

Vụ việc “bắt nạt học” cũng minh oan.

Nhiều đứng lên kể lại:

“Hồi trung học, chúng tôi bị gọi là ‘răng hô’, ‘xe tăng’, ‘bò sữa’, ‘heo mập’… bị bắt nạt đủ kiểu. Chính em ấy đã đứng ra bảo vệ chúng tôi!”

Hóa ra, cái gọi là ‘bắt nạt học’ thực chất chỉ là em tôi ra tay giúp đỡ người bị ức hiếp mà thôi!

Cả quá khứ bi thảm của em cũng bị đào lại.

Hàng xóm kể rằng em từng bị cha mẹ nuôi đánh đập tàn nhẫn, mọi người đều biết rõ.

Nhưng khi em thành công, em vẫn không bỏ mặc cha mẹ nuôi, vẫn hỗ trợ họ.

“Một tốt như , lại bị hãm thành thế này sao?”

Dư luận dần đảo chiều.

Sự thật , cộng thêm sự mạnh mẽ của em , khiến ấy hoàn toàn bùng nổ danh tiếng.

Được thích hơn bao giờ hết.

Nhưng điều đặc biệt nhất, chính là ‘CP chị học bá – em học dốt’ của tôi và em lại bất ngờ nổi tiếng.

Em đăng ảnh hai chị em cụng ly trong phòng trọ, bức ảnh này nhanh chóng trở thành biểu tượng, cư dân mạng ca ngợi hết lời.

Cả fandom điên cuồng viết fanfic, dựng nên hàng loạt câu chuyện về chị em tôi.

Đến lúc này, Thẩm Thiên Thần và Vân Chí Cảnh mới ngỡ ngàng nhận ra:

Hóa ra tôi và em thật sự rất thân thiết?

Hóa ra không phải chỉ có em tôi đơn phương dựa dẫm vào tôi, mà là chúng tôi luôn đồng hành cùng nhau.

Hóa ra cảm của chúng tôi, đã vượt ngoài dự đoán của họ từ lâu rồi.

Tưởng rằng chỉ là kẻ si đơn phương cho đi, hóa ra lại là cảm song phương sao?

16

Chúng tôi thuận lợi tốt nghiệp.

Thẩm Thiên Thần tìm đến chỗ tôi ở, cầu tôi từ bỏ công việc ở Bắc Kinh, quay về Quảng Thành việc trong tập đoàn nhà họ Thẩm.

Anh ta còn lấy ba mẹ nuôi ra để áp lực, tôi thẳng thừng từ chối.

“Thẩm Vãn Địch, nếu em quay về Quảng Thành, sẽ không đính hôn với thiên kim nhà họ Họa.”

Tôi suýt bật thành tiếng, ta đầy chế nhạo: “Chúc mừng trai, tôi sẽ chuẩn bị quà mừng.”

Sắc mặt Thẩm Thiên Thần trầm xuống: “Ý em là gì?”

“Em nghĩ đang sao? Nếu em cứ như , chúng ta ngay cả người thân cũng không còn nữa. Nếu em không quay về, thì vĩnh viễn đừng trở lại nhà họ Thẩm.”

“Quảng Thành là nơi em lớn lên, có hơn mười năm cảm. Ở đó có gia đình, còn ở Bắc Kinh, em chỉ có một mình. Em ở lại đây, có ý nghĩa gì?”

Tôi ta, giọng điềm tĩnh kiên định:

“Thẩm Thiên Thần, em tôi ở đâu, thì nhà của tôi ở đó.”

Ánh mắt Thẩm Thiên Thần tối sầm lại, rồi ta bật lạnh lẽo:

“Tốt lắm, quả nhiên, em đúng là một con sói trắng mắt, nuôi không bao giờ thân.”

“Ăn của nhà họ Thẩm, dùng của nhà họ Thẩm, lợi dụng hết mọi thứ, đến khi có đôi cánh vững vàng rồi thì muốn vứt bỏ chúng tôi sao? Đừng hòng!”

Anh ta thực sự tức giận, bất ngờ kéo tôi vào lòng, cúi đầu mạnh mẽ hôn xuống.

Tôi ra sức giãy giụa, kháng cự, bị ta ghì chặt đến mức không thể đậy.

Tôi bị đẩy ngã xuống giường, hoàn toàn không có sức phản kháng.

Ngay lúc này, cửa đột nhiên bật mở.

Lương Triều Húc sững người một giây, sau đó vớ lấy một chai rượu, lao tới định đập thẳng vào đầu Thẩm Thiên Thần.

Tôi vội đưa tay chắn lại, ngăn em ra tay quá mạnh.

Em tôi thô bạo kéo Thẩm Thiên Thần ra, quát lớn:

“Cút ngay!”

Thẩm Thiên Thần trầm mặt, quét mắt hai chị em tôi, hừ lạnh một tiếng, rồi quay người bỏ đi.

Ngay khi ta vừa đi khỏi, tôi lập tức lấy điện thoại, gọi cho mẹ nuôi.

Giọng tôi nghẹn ngào, nức nở đến đau lòng:

“Mẹ… xin lỗi mẹ… Từ nay, con không thể con của nhà họ Thẩm nữa.”

“Con sẽ cố gắng kiếm tiền, sẽ gửi lại toàn bộ số tiền mà ba mẹ đã chi cho con trong suốt những năm qua.”

“Nếu sau này ba mẹ cần con giúp đỡ điều gì, chỉ cần con có thể, con nhất định sẽ cố gắng hết sức.”

“Trong lòng con, ba mẹ vẫn là ba mẹ con thương nhất. Cảm ơn ba mẹ vì đã nuôi nấng và dạy dỗ con trong ngần ấy năm.”

Nói đến đây, tôi bật khóc nức nở.

Sau đó, tôi kể hết tất cả.

Tôi với họ:

“Tối nay, Thẩm Thiên Thần suýt nữa đã cưỡng bức con.”

“Từ thời trung học, con đã nhận ra ấy đối với con không giống như cảm em bình thường. Đó là lý do vì sao con cố gắng thi đậu vào Bắc Kinh, muốn tránh xa ấy. Nhưng ấy vẫn tìm ra nguyện vọng của con, rồi theo con đến đây.”

“Tất cả những gì con nhận từ nhà họ Thẩm, con đều đã dùng để đem lại lợi ích cho gia đình. Ngày hôm nay, các mối quan hệ mà ba mẹ có phần lớn đều thông qua con.”

“Con biết ba mẹ sẽ không tuyệt với con, lần này, lỗi là do ấy trước.”

“Con đã để lại đủ bằng chứng. Ba mẹ muốn xử lý thế nào, con không quan tâm nữa.”

Tôi thắng.

Ba mẹ nuôi tôi chắc chắn sẽ không căng với tôi.

Bởi vì, họ biết rõ, tôi không hề sai, hơn nữa, Thẩm Thiên Thần đã đi quá giới hạn.

Em tôi không hề oán hận nhà họ Thẩm, chỉ nhẹ giọng : “Cứ để đi, em không muốn dây dưa nữa.”

Nhưng đối với Vân Chí Cảnh, cuộc trả thù của em tôi vẫn chưa kết thúc.

17

Em tôi đã trở thành một đại minh tinh như mong muốn, còn tôi cũng trở thành nhân vật hàng đầu trong lĩnh vực của mình.

Công ty truyền thông do tôi thành lập đã giao lại cho người khác quản lý, ngày càng phát triển mạnh mẽ.

Một năm sau, vào ngày Vân Chí Cảnh đính hôn với một thiên kim hào môn ở Quảng Thành, một người phụ nữ dẫn theo một cậu bé hai, ba tuổi xông thẳng vào buổi lễ, bật khóc :

“Vân Chí Cảnh! Anh không thể kết hôn với người khác! Đây là con trai của chúng ta!”

Người phụ nữ tối hôm đó đã tìm thấy, ta đã mang thai rồi bỏ trốn!

cũ của hắn, tôi sao có thể bỏ lỡ cơ hội này?

Tôi lập tức dùng đội ngũ truyền thông tung tin, cắt ghép một đoạn video trong lễ đính hôn, rồi đẩy lên mạng.

Chẳng mấy chốc, tin tức đã leo lên hot search.

【Thiếu gia Quảng Thành? Đây chẳng phải là gã từng bôi nhọ nữ thần Triều Húc sao?】

【Thằng đàn ông rác rưởi này, trước còn định hoại chị em của họ nữa! May mà chị em !】

Dư luận sôi trào, tranh cãi ầm ĩ.

Em tôi còn đăng lên Weibo một bức ảnh chụp quả dưa vàng, ngầm ám chỉ scandal này.

Tôi cũng không quên vào bình luận: “Lo mà đóng phim cho tốt, tối nay chị nấu xương hầm cho em.”

Cư dân mạng bùng nổ:

【Lại ăn cẩu lương của hai chị em này rồi!】

【Chị ơi, em cũng muốn ăn! Em là vợ của Triều Húc!】

Trong khi bên tôi vô cùng náo nhiệt, thì bên Vân Chí Cảnh lại rối loạn cả lên.

Nhà nổi giận, lập tức hủy bỏ hôn ước.

Nhà họ Vân mất sạch thể diện, cũng hoàn toàn thất vọng về con trai mình.

Tối hôm đó, điện thoại tôi đổ chuông.

Không cần nghe máy, tôi cũng biết ai gọi đến.

“Thẩm Vãn Địch! Hai người đang hợp tác chơi tôi đấy à?”

Vân Chí Cảnh tức giận gào lên.

“Tại sao?”

Tôi nhẹ giọng : “Không có tại sao cả. Tôi xấu xa thôi. Hơn nữa, kẻ sai là mà? Có ai ép lên giường với người khác không?”

Bên kia điện thoại, hắn ta tức đến mức nghẹn họng, trong lúc đó, có tiếng trẻ con gọi ‘ba ơi’ vang lên.

Em tôi vừa tan về, cầm lấy điện thoại, bật loa ngoài, rực rỡ:

“Để tôi cho biết tại sao nhé.

Bởi vì, chị tôi tôi nhất.

Vân Chí Cảnh, Thẩm Thiên Thần, kiếp trước hai người đã đối xử tệ với tôi, đã nhục tôi.

Vậy nên, kiếp này, chị em tôi đến để báo thù!”

Điện thoại im lặng.

Có vẻ như đầu dây bên kia có người khác đang nghe.

Sau vài giây, giọng trầm thấp đầy áp lực vang lên:

“Thẩm Vãn Địch.”

Là Thẩm Thiên Thần.

Giọng ta rất bình tĩnh, tôi vẫn nghe ra sự run rẩy mơ hồ trong đó.

Tôi thản nhiên “ừ” một tiếng: “Anh đi, Thẩm Thiên Thần.”

Anh ta hít sâu một hơi, chậm rãi hỏi:

“Có phải… từ trước đến giờ, em chưa từng thích ?”

“Có phải… em vẫn luôn giỡn với ?”

Tôi mỉm : “Tôi chưa bao giờ là tôi thích . Là do tự hiểu lầm thôi, trai ạ.”

Đầu dây bên kia chợt im bặt.

Tôi bật loa ngoài, gọi em lại.

Em tôi ghé sát vào điện thoại, giọng đầy châm biếm:

“Có ham muốn với chính em mình, đúng là đồ bẩn thỉu, Thẩm Thiên Thần.”

Tút… tút… tút…

Cuộc gọi bị cúp ngang.

Tôi và em nhau, phì thành tiếng, rồi đến chảy cả nước mắt.

18

Thẩm Thiên Thần và Vân Chí Cảnh không thiếu kẻ thù trong giới.

Sau vụ nhà họ Vân sụp đổ, có kẻ tung tin đồn:

“Thẩm Thiên Thần thực ra vẫn luôn thầm Vân Chí Cảnh, nếu không thì tại sao lại theo hắn đến Bắc Kinh?”

“Còn nữa, ngay khi Vân Chí Cảnh chia tay Thẩm Vãn Địch, hắn cũng lập tức cắt đứt quan hệ với ấy.”

Lời đồn càng ngày càng có căn cứ, danh tiếng của hai người họ hoàn toàn sụp đổ.

Công ty cũng tụt dốc không phanh.

Vân Chí Cảnh lại có con riêng, gì còn thiên kim danh giá nào muốn cưới hai kẻ này?

Năm năm sau khi tốt nghiệp.

Tôi từ chức, chuyển hướng sang truyền thông tự do, mở một studio riêng, chuyên viết kịch bản và quay phim ngắn.

Em tôi lúc này đã trở thành nữ minh tinh hàng đầu, còn đoạt hai giải thưởng lớn trong ngành.

Dù bận rộn, em vẫn dành thời gian đến studio của tôi để khách mời cameo.

Tên tuổi Lương Triều Húc vang dội khắp nơi, song hành cùng ánh hào quang, là những tin đồn thất thiệt.

Nhưng chúng tôi đã cùng nhau vượt qua tất cả.

Mãi sau này tôi mới biết.

Vì phản kháng cha mẹ nuôi, em tôi từng bị nhốt chung phòng với kẻ thiểu năng ấy.

Chúng định dùng thuốc, ép em phải phục tùng.

Nhưng em tôi đã liều chết phản kháng, chạy trốn khỏi căn nhà đó.

Hắn ta đuổi theo, đập đầu vào tường, chết tại chỗ.

Vì thế, cha mẹ nuôi không dám lớn chuyện.

Cuối cùng, tôi buông bỏ công việc, chuyên tâm theo đuổi hội họa.

Tôi có rất nhiều tiền, có sự nghiệp thành công, sống một cuộc sống tự do phóng khoáng.

Còn em tôi, đã trở thành ngôi sao rực rỡ nhất.

Em tôi liều mạng hơn tôi nhiều, bởi vì em thực sự công việc này, thực sự tận hưởng cảm giác ấy.

Mọi người luôn nghĩ tôi là người có tham vọng sự nghiệp nhất.

Nhưng không ngờ, người gọi là ‘điên cuồng vì công việc’ lại chính là em tôi.

Còn tôi, đã chọn cách đi khắp nơi, tự do tận hưởng cuộc sống.

“Chị à, em là một con quỷ từng bò lết trong bóng tối.”

“Em chỉ vừa mới thấy ánh sáng, em không biết rằng…”

“Thực ra, em chính là ánh mặt trời.”

“Là bình minh.”

“Là rạng rỡ và chói lọi nhất.”

Chúng tôi sẽ cùng nhau đón chào một cuộc đời huy hoàng và rực rỡ.

(Toàn văn hoàn.)

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...