Tiệc sinh nhật của Tạ Hoài Cẩn, anh ấy xuất hiện cuối cùng, tay dắt theo cô thanh mai nhỏ. Cô ta được anh cẩn thận bảo vệ bên người, đến một giọt rượu cũng không động vào. Còn tôi – bạn gái chính thức của anh – lại bị người ta rót rượu ép uống từng ly trước mặt anh. Bạn bè trêu chọc hỏi anh: “Không thấy xót à?” Tạ Hoài Cẩn mải lo thổi nguội ly nước nóng cho cô thanh mai, mí mắt không thèm nhấc lên: “Cô ấy dám động tay với Yên Nhiên, để cô ấy chịu chút dạy dỗ.” Tàn tiệc trời đổ mưa, Tạ Hoài Cẩn không dừng bước, dắt tay cô thanh mai bước đi. Tôi đứng một mình trong mưa, suy nghĩ thật lâu. Tạ Hoài Cẩn, Chúng ta như vậy là hết rồi.
Bạn có thể để lại đánh giá chi tiết bên dưới. Phần này dành cho bình luận của độc giả và không liên quan đến đánh giá 5 sao ở đầu trang.
Chưa có đánh giá nào.
Bình luận
Bạn thấy sao?