Vé Máy Bay Thay [...] – Chương 5

14

Bạn bè của Hứa Lệ Chi cũng có người giỏi hóng hớt.

Ngay lập tức, có người chụp màn hình bài đăng của ta trên trang cá nhân, đem đăng vào phần bình luận của tài khoản video ngắn.

【Haha, tưởng chị đại học siêu đẳng, ai dè chạy đi mượn giấy báo nhập học? P/S: Người bị mượn thực sự đỗ 985 nhé. Còn muốn chơi trừu tượng, ai ngờ ấy còn chưa hiểu luật chơi.】

Bức ảnh này nhanh chóng đẩy lên top bình luận nổi bật, biến Hứa Lệ Chi thành trò .

Tiết học hôm đó còn chưa kết thúc, tài khoản của Hứa Lệ Chi đã bị xóa sổ.

Cùng lúc đó, ta cũng xóa và chặn tôi.

Bởi vì tôi không còn thấy bài đăng của ta nữa.

15

Ba tháng sau, tôi mới lại nghe tin về Hứa Lệ Chi.

Vẫn là bên lớp bên cạnh, người từng tám chuyện với tôi trước đây, chủ tìm đến tôi.

Cô ấy hỏi tôi:

“Cậu biết chuyện của Hứa Lệ Chi và Triệu Văn Bình chưa?”

Tôi lập tức thả một dấu “?”.

Từ lúc bị Hứa Lệ Chi xóa và chặn, tôi đã chẳng còn quan tâm đến ta nữa.

Mới chưa đầy hai tháng, lại có chuyện gì nữa đây?

hào hứng kể:

“Hai người đó lập một tài khoản ‘cặp đôi tiết kiệm’, mỗi ngày đăng video ghi lại số tiền tiết kiệm .”

“Nhìn là biết Hứa Lệ Chi đang thật sự tiết kiệm. Còn Triệu Văn Bình, rõ ràng là lén lút ăn vụng. Cậu đã xem video đó chưa?”

Tôi chưa xem, nếu mà xem rồi, chắc chắn tôi đã lén lút vào hóng drama từ lâu.

Nhưng tôi có nghe qua một chút.

Hôm trước, cùng phòng tôi còn than phiền, có một cặp đôi keo kiệt nổi đình nổi đám trên mạng.

gầy như que củi, còn chàng trai thì cơ bắp nở nang.

Rõ ràng là thằng kia giấu tiền ăn riêng, còn thì thật sự đang nhịn đói để tiết kiệm.

Tôi hỏi:

“Tớ chưa xem, nghe qua rồi. Có chuyện gì sao?”

hạ giọng:

“Dạo này sức khỏe của Hứa Lệ Chi có vấn đề. Cô ta muốn lấy tiền đi khám bệnh, Triệu Văn Bình ‘cố chịu là ’, thế là hai người cãi nhau.”

Ôi trời, kịch hay thế này, sao tôi có thể bỏ lỡ?

Tôi lập tức xin tài khoản của họ để vào xem.

Video đầu tiên, Hứa Lệ Chi khóc sướt mướt:

“Các chị em ơi, tôi bị lừa rồi. Tôi cứ tưởng ấy thật lòng tôi, ai ngờ khi tôi bị bệnh, ấy thậm chí còn không chịu bỏ tiền ra cho tôi khám bác sĩ.”

Cuối video, ta đăng một đoạn quay lén.

Góc máy đúng kiểu quay lén thật sự.

Hứa Lệ Chi: “Anh ơi, em thấy đau dạ dày. Bác sĩ bảo phải kiểm tra kỹ, chúng ta còn tiền không?”

Triệu Văn Bình: “Em lấy tiền gì? Không khỏe thì uống thuốc giảm đau là . Bé ngoan, chắc chắn là do em không ăn uống đủ chất.”

Hứa Lệ Chi: “Nhưng mà em uống thuốc rồi vẫn không đỡ.”

Triệu Văn Bình: “Vậy phải sao bây giờ hả bé cưng?”

Tôi lăn lộn.

Ngoài hai chữ ‘bé cưng’, hắn ta còn gì không?

Sau đó, Hứa Lệ Chi tiếp tục truy hỏi về tiền tiết kiệm của hai người.

Triệu Văn Bình cứ ấp a ấp úng, liên tục không có tiền:

“Đây là quỹ đương của chúng ta, là tiền để dành sính lễ cưới em sau này. Em lấy đi bây giờ, sau này lấy gì cưới em?”

Cặp đôi này đúng là ‘vô tiền khoáng hậu’…

Tôi há hốc mồm xem hết video, rồi tò mò lướt xuống phần bình luận để tìm hiểu thêm.

Thì ra gia cảnh Triệu Văn Bình vốn đã không tốt.

Vậy nên suốt mấy tháng qua toàn bộ chi phí sinh hoạt của hai người đều do Hứa Lệ Chi chi trả.

Cô ta còn phải ra ngoài thêm, trong khi Triệu Văn Bình thì chỉ thi thoảng livestream bán hàng.

Nhưng hắn vừa chuyện dở, vừa không có ngoại hình, bị chửi nhiều hơn là xem, kết quả chẳng kiếm đồng nào.

Nói tóm lại—

Cô ta tự bỏ tiền nuôi hắn, đến khi ốm đau cần giúp đỡ, thì bị hắn bảo “chịu đựng là .”

Đúng là quả báo đến sớm hơn tôi tưởng.

Nói nghĩa là, hắn ta định dùng số tiền mà Hứa Lệ Chi vất vả thêm, chắt chiu từng đồng, tiết kiệm lại, để đến khi tốt nghiệp đại học, số tiền đó trở thành sính lễ cưới ta?

Tôi lặng lẽ đóng trang cá nhân của cặp đôi này lại, nhắn cho thích tám chuyện:

“Quá đỉnh! (6!)”

16

Lần tiếp theo tôi nghe tin về Hứa Lệ Chi, đã là năm thứ hai đại học.

Suốt khoảng thời gian này, tôi vẫn xem những video của họ như một thú vui giải trí, đúng là drama cực phẩm.

Sau vụ lùm xùm lần trước, Hứa Lệ Chi vẫn chọn tha thứ cho Triệu Văn Bình.

Hai người họ tiếp tục duy trì kênh video chung, vẫn theo mô-típ cũ.

Trong video, Hứa Lệ Chi thỉnh thoảng kêu đau dạ dày.

Lúc đó, Triệu Văn Bình sẽ đưa cho ta một cốc nước nóng, kèm theo một viên thuốc.

Trong phần bình luận, có vài người là bác sĩ, liên tục cảnh báo trạng của ta có vấn đề.

Nhưng bất cứ ai khuyên ta đi khám bệnh, đều bị chặn.

Cho đến khi Hứa Lệ Chi ngất xỉu ngay trên sân vận .

Kết quả khám bệnh nhanh chóng công khai.

Triệu Văn Bình ngồi khóc trước camera, vừa khóc vừa :

“Tôi không biết của chúng tôi đã bị ai đó ghen ghét! Giờ tôi công khai hồ sơ bệnh án của Lệ Lệ, mong có người tốt giúp đỡ. Tôi cũng đã mở kênh quyên góp… Tối nay tôi sẽ livestream…”

Tôi bấm vào xem báo cáo bệnh án.

Không hiểu hết thuật ngữ y khoa, chỉ cần kết luận, tôi đã hiểu ngay.

Ung thư dạ dày giai đoạn cuối.

“Cái này…”

Trần Vân đi tới, rõ ràng cũng vừa xem tin tức, lắc đầu :

“Nếu hai người này đi khám sớm, đã không đến mức này. Bình luận bao nhiêu lần khuyên họ đi bệnh viện, thế mà vì ‘câu view’, họ cứ mặc kệ. Giờ thì hay rồi, thẳng tiến đến ung thư giai đoạn cuối.”

Bị ung thư dạ dày ở độ tuổi này, đúng là ngoài sức tưởng tượng của tôi.

Trước giờ tôi vẫn nghĩ, loại ung thư này chỉ xảy ra ở người trung niên và cao tuổi.

Trần Vân nhạt:

“Còn cái thằng kia… đến nước này rồi vẫn còn tính chuyện kiếm tiền? Tài khoản kênh video của họ bị đào ra rồi. Là tài khoản đứng tên thằng đàn ông đó, toàn bộ tiền quyên góp đều chảy vào tài khoản của hắn.”

“Hả?”

“Mấy ngày nay, livestream kiếm không ít. Nhưng không biết Hứa Lệ Chi có chia đồng nào không.”

Chắc là một xu cũng không có.

Tôi mở lại nhóm chat lớp, kênh mà tôi đã chặn thông báo từ lâu.

Không ngoài dự đoán, bọn họ cũng đang bàn luận về vụ này.

【Chúng ta có nên tổ chức quyên góp không? Không bắt buộc, cứ gửi thẳng cho Hứa Lệ Chi là .】

【Giúp đỡ thì cũng , tôi thật sự mong ấy chia tay Triệu Văn Bình. Thằng đó đúng là loại vô lại.】

【Khoan! Mọi người tin tức đi!】

Tin nhắn cuối cùng hoàn toàn không ăn nhập với cuộc trò chuyện trước đó.

Nhưng chính vì , cả nhóm lập tức ngừng bàn về chuyện quyên góp.

Tôi mở trang tin tức nóng hổi, chỉ cần tiêu đề đã thấy không ổn—

“Hot streamer triệu follow mưu sát trai ngay trên đường phố.”

Ảnh bìa của bài báo, là Hứa Lệ Chi gầy trơ xương, ngồi bên vệ đường, như điên dại.

Bên cạnh ta, là một thi thể đã bị mờ, nửa người còn trên đường, nửa còn lại nằm dưới bánh xe.

Thời đại truyền thông phát triển, ngay cả tin tức cũng dưới dạng video ngắn.

Trong video, Hứa Lệ Chi tít mắt, giọng điệu nhẹ bẫng:

“Đây là trai tôi. Hắn không muốn bỏ tiền ra chữa bệnh cho tôi, thì… hắn chỉ có thể chết thôi.”

Biểu cảm trên gương mặt ta giống y hệt khoảnh khắc kiếp trước, khi ta đẩy tôi ra đường lớn.

Nếu không thấy nụ đó, tôi đã gần như quên mất rằng mình từng trọng sinh.

Kiếp này, tôi đã né xa ta, không bị bạo lực mạng, không chịu đựng những tháng ngày thống khổ, càng không bị Hứa Lệ Chi đẩy xuống đường và chết oan uổng.

Giờ đây, hai kẻ đã từng tôi—

Một đã chết.

Còn một người ung thư giai đoạn cuối, sắp không sống nổi bao lâu nữa.

Trần Vân tôi, giọng điệu có chút nặng nề:

“Dù sao cũng là cùng lớp, cậu cũng đừng buồn quá.”

Tôi đặt điện thoại xuống, lắc đầu.

Rồi đồng hồ, sắc mặt lập tức biến đổi.

“Chết rồi! Không đi ngay là trễ giờ học mất!”

(HẾT)

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...