Vẻ Đẹp Thực Sự [...] – Chương 13

14. Góc của Đàm Triệu Nhất.

 

Lãnh Lan không hiểu tại sao Đàm Triệu Nhất lại thích Doãn Tư Tư khi trước.

 

Cô đã từng theo đến trường một lần, nhận thức của đối với Doãn Tư Tư gói gọn trong hai chữ “bình thường”.

 

Vóc dáng, diện mạo bình thường, thành tích tốt, gia đình không có điểm nào đặc biệt. Trong số những người bình thường, có thể Doãn Tư Tư sẽ nổi bật hơn một chút, để xứng với Đàm Triệu Nhất thì còn xa lắm.

 

Chỉ có Đàm Triệu Nhất mới hiểu lý do.

 

Lần đầu tiên Đàm Triệu Nhất gặp Doãn Tư Tư là ở hiện trường một vụ tai nạn.

 

Hôm đó, một công nhân xây dựng khoảng hai mươi tuổi rơi từ độ cao sáu mét xuống, trước ngực bị những thanh thép thẳng đứng cắm vào.

 

Anh ta không c.h.ế.t ngay, đang ́ đứng lên bằng đầu ngón chân, cả người treo lơ lửng trên thanh thép, vừa nôn ra m.á.u vừa gọi “mẹ”.

 

Cảnh tượng quá kinh khủng, người qua đường đều hết sức hoảng loạn, không biết phải gì, chỉ có thể đứng chàng trai đáng thương, càng ngày càng chảy nhiều máu.

 

Có người thở dài, có người che mặt khóc, có người không chịu nổi nữa rời đi.

 

Khi Đàm Triệu Nhất đang liên lạc với bên cấp cứu, một đeo ba lô đã lao ra.

 

Cô ôm chặt người công nhân đầy máu, đỡ lấy ta, ̀m chỗ dựa cho ta.

 

Cô nhẹ nhàng :

 

“Đừng sợ, đừng sợ…”

 

“Sẽ ổn thôi, sẽ ổn thôi…”

 

“Bác sĩ sẽ đến ngay, mong hãy cố gắng thêm một chút.”

 

Cô muốn đỡ đau hơn một chút.

 

Cô không muốn c.h.ế.t trong sự đơn.

 

Ngày hôm đó, công nhân xây dựng đã c.h.ế.t trong vòng tay của , vừa gọi “mẹ”, vừa kêu “đau”.

 

Cô ấy toàn thân đầy máu, nước mắt tràn ra từ khóe mắt.

 

Lúc đó, mới học lớp mười.

 

Đàm Triệu Nhất nhớ lại câu của giáo viên: “Khi băng giá còn phủ đầy Bắc Hải, tôi đột nhiên ̣i trông thấy những bông hoa mai nở rộ.”

 

Hắn chưa bao giờ thấy một người tỏa sáng rực rỡ như vậy.

 

Từ ngày đó, tên Doãn Tư Tư ấy đã bước vào trái tim Đàm Triệu Nhất, cũng không bao giờ đi ra được nữa.

 

, hắn chọn chuyển sang học ở trường công lập.

 

Chưa được bao lâu sau, hắn phát hiện đã có người mình thích. Cô có một cuốn sổ phác thảo vẽ đầy hình ảnh của người kia - Chu Tuyển.

 

Chu Tuyển, ha, cậu ta thì có gì đặc biệt cơ chứ?

 

Cậu ta thậm chí còn tham gia bỏ phiếu vào trò chơi ác ý của đám bạn học nhắm vào ngoại hình của .

 

Khi chuyển chỗ ngồi bên cạnh mình, Đàm Triệu Nhất cứ ngỡ như trời đã đáp ứng lời cầu nguyện của hắn, hắn bắt đầu dùng đủ cách để đối tốt với .

 

Khi hỏi hắn có phải hắn thích không, Đàm Triệu Nhất chưa bao giờ cảm thấy hồi hộp đến vậy, trong vô thức còn nói không thành lời.

 

Cô luôn nghĩ hắn chỉ là người thích chơi bời.

 

Hắn nghĩ mình phải cho thấy mặt tốt của mình, vì hắn mới đặc biệt thông báo cho thời gian phát sóng của vòng loại Olympic.

 

Còn đợi ở dưới lầu của , muốn mời ăn món xiên nướng, muốn nghe khen ngợi mình.

 

Nhưng lại ở cùng Chu Tuyển.

 

Hai cái bóng khuất sau cửa sổ gần nhau đến mức khiến hắn phát điên vì ghen.

 

Đạo đức đã kìm nén cơn nóng giận của , không khiến hắn mất bình tĩnh mà lao lên lầu kéo hai người bọn họ ra.

 

Hắn đứng ở đầu ngõ nhà , đếm từng giây, lòng như lửa đốt.

 

Khi thấy đi tới, hắn đã không cách nào kiềm chế được tình cảm của mình nữa.

 

Tối hôm đó, hắn hôn , hắn hôn bằng toàn bộ sức lực của mình.

 

Bọn họ đã ở bên nhau như , hắn ̣i không hề cảm thấy an toàn.

 

Cô tuân theo hắn, chưa bao giờ thể hiện cảm với hắn, hoàn toàn khác với cách từng ̀m với Chu Tuyển. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...