Chương 4:
Cái gì đang xảy ra thế này? Không thể tồn tại một dâu váy đỏ , bởi vì chính chúng tôi đã tạo ra ấy mà?
"Đừng hoảng sợ, tiếp tục theo dõi xem ta gì."
Lão Tam khó chịu tắt phần bình luận, và chúng tôi tiếp tục xem Lương Gia Duy đi loanh quanh tòa nhà.
Điện thoại di trên cây gậy selfie của ta là dùng camera sau để quay, do khoảng cách xa nên ta không xem bình luận của mọi người.
Một lúc sau, ta đi khám khắp khán phòng, sau đó lật điện thoại di , bật camera trước, vừa xem màn hình vừa giao lưu với cư dân m-ạ-n-g.
Một bình luận nhắc ta rằng vừa có thứ gì đó không xác định, màu đỏ trong khung hình, ta trừ và :
"Haha! Câu của đang tôi sợ đấy!”
Tôi có một linh cảm đáng ngại.
Ngay sau đó, ta leo cầu thang lên sân thượng, rằng sẽ đi xem dâu váy đỏ bị ngã ở đâu.
Gió thổi hiu hắt, chiếc máy ảnh rung lên một cách đáng sợ.
Phía bên trên hàng rào cao một mét, có một bóng người màu đỏ đang bay lơ lửng trên không trung!
Lão Tam lập tức hết toáng lên:
“Trời ơi maaaaaa!”
Chúng tôi dán mắt vào màn hình. Phần bình luận lại bùng nổ, Lương Gia Duy dường như như chỉ tập trung đi về phía trước, camera hướng ra phía sau, không vào màn hình, cũng không biết đằng sau mình đang có thứ gì.
Hồn ma dâu váy đỏ cứ lơ lửng trong góc đó khoảng 10 giây.
Cô ấy quả thực đang mặc một chiếc váy cưới đỏ thẫm trên người. Tà váy bay bay trong đêm khuya lạnh lẽo.
Tay ấy buông thõng xuống, cúi đầu, mái tóc dài xõa xuống che khuất hoàn toàn khuôn mặt.
Lương Gia Vỹ quay lại, màn hình lại quay ra hướng khác, ma nữ đã biến mất.
Bốn người chúng tôi chăm vào màn hình. Mọi thứ đã vượt quá suy nghĩ của chúng tôi. Quả thực là một hồn ma sao.
Lương Gia Duy đi tới mép sân thượng, giải thích rằng dâu váy đỏ rơi xuống từ đây mà ch-ếc, giáo sư đã đứng ở nơi này rồi đẩy xuống đất…
Mọi người bình luận ó bảo ta cẩn thận, ta hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra. Đột nhiên, ta dường như nhận thức điều gì đó, và khuôn mặt méo xệch đầy vẻ kinh hoàng, miệng ta lẩm bẩm những lời quái dị:
“Mày dám giễu cợt tao, tao sẽ không để mày đi.”
Bốn chúng tôi run lên cầm cập, ngồi ôm sát vào nhau. Anh ta vừa cái gì , lời đấy có ý nghĩa gì?
Sau đó hình ảnh trên màn hình rung lên dữ dội, chúng tôi không nhận ra phương hướng nữa. Một cái bóng màu đỏ bỗng nhiên lao thẳng vào máy quay.
Một khuôn mặt trắng bệch nhợt nhạt, cùng với mái tóc đen dài bay lơ lửng trên không, tất cả như đập vào mặt chúng tôi.
Bạn thấy sao?