Váy Cưới Máu – Chương 10

Chương 10:

Lão Đại vẫn suy nghĩ đơn giản:

“Cứ xem như điều này là thật đi. Bây giờ chúng ta chỉ cần đăng một nội dung là các bài đăng trước đây của chúng ta đều là hư cấu là rồi, mọi chuyện sẽ kết thúc”

Lão Tứ trả lời:

“Không, không đơn giản như . Đã có quá nhiều chuyện kinh dị xảy ra rồi, bảo là hư cấu thì người ta cũng không tin đâu.”

Tôi nảy ra một suy nghĩ:

"Hay là đăng một bài hướng dẫn cách thoát khỏi lời ng-uyền của dâu váy đỏ. Chỉ cần nội dung nghiêm túc, đầy đủ, với tầm ảnh hưởng hiện tại của chúng ta, chắc chắn sẽ có người tin tưởng nó."

Cả đêm đó, chúng tôi đã nghiên cứu kỹ lưỡng phương pháp “hóa giải lời ng-uyền”: cuối cùng quyết định lựa chọn cây ngải cứu.

“Chỉ cần mang theo một cây ngải cứu, dâu váy đỏ sẽ không thể .”

Sau khi viết xong, chúng tôi đi ngủ, trên tay vẫn cầm một mớ ngải cứu...

-----

Hôm sau bài đăng của chúng tôi trở nên phổ biến. Dù không biết có tác dụng gì hay không đã xuất hiện một vài hướng dẫn và địa chỉ mua ngải cứu, chúng tôi cũng yên tâm phần nào.

Hai ngày nữa trôi qua.

Mấy ngày nay chúng tôi không hề nghe thấy có vụ việc kinh dị nào liên quan đến hồn ma dâu váy đỏ nữa.

"Tuyệt! Như là suy luận của chúng ta đã đúng.”

Tôi vẫn chưa thể mừng vội:

“Lời nguyền đã tạm thời hóa giải. Bước tiếp theo là sao để hoàn toàn xóa bỏ linh hồn dâu váy đỏ.”

Lão Đại suy nghĩ một lúc và hỏi:

“Cách duy nhất là thuyết phục mọi người rằng ta đã hoàn toàn biến mất, đúng không? ''

Lão Tứ cũng suy nghĩ một lúc rồi trả lời:

“Nếu muốn mọi người tin tưởng thì cách tốt nhất là phát sóng trực tiếp.”

“Phát sóng kiểu gì?”

“Livestream cảnh chúng ta đi “bắt ma”? Miễn là chúng ta cho dâu váy đỏ biến mất trong buổi livestream thì có lẽ họ sẽ tin nhỉ?”

Lão Tam hỏi lại:

“Tức là chúng ta giả vờ diễn cảnh “trấn áp dâu váy đỏ” cho bọn họ xem à?”

Mọi người im lặng một lúc.

Lão Đại lại :

“Vậy thì tiến hành đi! Nguy hiểm cũng phải . Suy cho cùng thì đây là thảm họa và chúng ta ra, chúng ta phải đi giải quyết đống hậu quả này để tránh liên lụy đến những người vô tội khác.”

Lão Tam cũng gật đầu:

"Đúng , Những người khác đều chỉ là tham gia cho vui, họ không có tội gì cả… Những gì nên chúng ta vẫn phải thôi.”

Tôi cũng đồng ý.

Lão Tứ lập tức nghĩ ra một kế hoạch:

“Vậy thì như này, Lão Đại và Lão Tam, trông 2 cậu trưởng thành và đứng đắn nhất, 2 cậu sẽ là người cầm máy livestream. Về phần tớ, tôichịu trách nhiệm tạo ra hình ảnh dâu váy đỏ cho chân thực một chút và chiếu nó lên tường, chỉ là một cái bóng màu đỏ, thoắt ẩn thoắt hiện, thêm đèn và âm thanh cho kinh dị một tí thì không bị lộ đâu.”

Tôi hỏi lại:

“Còn tôi thì sao?”

“Tất nhiên là cậu phụ trách việc viết kịch bản rồi phương pháp “bắt ma, trừ quỷ” rồi. Và điều quan trọng nhất là xử lý hậu quả. Sau khi hoàn thành vở kịch, chúng ta phải có những kịch bản khác để thuyết phục người dùng internet tin là dâu váy đỏ đã hoàn toàn biến mất.”

“Được, tôi hiểu rồi.”

Kể từ ngày đó, việc chính chúng tôi là diễn tập nội dung phát sóng trực tiếp của hôm đi “bắt ma”.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...