Vạn Trùng Sơn – Chương 22

68

Hai chúng tôi vừa chuẩn bị đồ ăn trong bếp vừa trò chuyện.

"Nói đến cậu," tôi , "cậu đã ầm ĩ hai ba năm rồi, chuyện sửa di chúc vẫn chẳng có tĩnh gì."

"Về chuyện này, thật ra tôi đã nghĩ thông suốt rồi."

Trần Cảnh Diên cúi đầu, nghiêm túc bóc vỏ tôm: "Dù tôi gì, kết quả cũng sẽ không thay đổi."

"Có lẽ là do tôi đã không dối, có lẽ là do tôi không phải con ruột của ông ta."

"Vì , ông ta chọn Trần Mộng Nghiên, không liên quan đến năng lực của ta hay bất cứ điều gì khác, chỉ liên quan đến tôi."

"Ông ta sẽ không chọn tôi, vì ông ta đã chọn Trần Mộng Nghiên."

Bầu không khí trở nên im lặng, tôi bật tivi, với hắn ta: "Chúng ta xem chương trình Tết Trung Thu đi."

Chúng tôi ngồi bên chiếc bàn đá cẩm thạch trị giá hàng triệu tệ, ăn lẩu rẻ tiền.

Khán giả trên màn hình nghiêng ngả, khán giả ngoài màn hình im lặng. Càng cho không khí thêm lạnh lẽo.

Trong ngày lễ lớn như , Trần Cảnh Diên vẫn lẻ loi một mình.

69

Trần Cảnh Diên mở lời: "Tết năm nay, tôi đã đi xem mắt, sau đó không thành."

"Ừ, ừ." Tôi đang nhúng rau, "Biết rồi."

Trần Cảnh Diên đột nhiên hăng hái, với tôi: "Người theo đuổi tôi, xếp hàng dài từ Mạc Hà đến bãi cạn James."

"Nói chuyện này gì? Tôi cũng đâu có gì."

"Cô có. Ánh mắt đang : Không ngờ trong ngày lễ lớn như , Trần Cảnh Diên vẫn lẻ loi một mình."

"... Sao cậu biết ?"

"Người theo đuổi tôi, xếp hàng dài từ đỉnh Everest đến rãnh Mariana."

"Mẹ biết rồi, con trai."

Sau bữa ăn, Trần Cảnh Diên lên lầu mở chuồng bồ câu, thả Thiên Lạc bay đi.

Không biết đây là con Thiên Lạc thứ mấy của hắn ta rồi. Hắn ta nuôi ít nhất cũng phải trăm con bồ câu.

Thiên Lạc luôn thay đổi, điều duy nhất không thay đổi là lời dặn dò của chủ nhân.

"Thiên Lạc, chỉ bay một vòng thôi." Trần Cảnh Diên vuốt ve bộ lông xám của chim bồ câu. "Nhớ quay về nhé."

Hắn ta mặc áo khoác dạ màu xám, nụ trong sáng, trông vô .

Tôi cảm thấy mình không hiểu, hắn, hắn ta hẳn rất đơn, hắn ta coi tất cả những chim bồ câu là mẹ của mình.

Hắn ta hắn ta say mê cảm giác đó, cảm giác chờ đợi chim bồ câu của mình bay về nhà.

"Trần Dũng bị bắt rồi." Hắn ta , nụ đó nhanh chóng tan biến như tuyết mùa xuân, "Cô định ra ngoài à?"

Cảnh Diên dịu dàng : "Tôi biết định ra ngoài báo tin vui, nhớ quay về nhé."

70

Đêm Trung Thu, Trần Dũng bị bắt.

Khi tôi đến căn nhà , trong nhà chỉ có Cố Thanh Sơn và Lục Du Xuyên, Lục Du Lam vẫn đang đi chạy việc bên ngoài.

Lục Du Lam rằng ấy có ý định khởi nghiệp, vì phải cố gắng kiếm tiền.

Cố Thanh Sơn ngồi trước máy tính xem tài liệu công khai, lăn chuột nhanh thoăn thoắt, môi mím thành một đường thẳng, vẻ mặt nghiêm nghị.

Tài liệu ghi rằng, chiến dịch đấu tranh phòng chống tội phạm và tệ nạn xã hội đặc biệt đã bắt đầu vào nửa cuối năm nay.

Cơ quan chức năng đã ra tay mạnh mẽ, điều tra nghiêm ngặt các vụ án hình sự liên quan đến tội phạm và tệ nạn xã hội, bao gồm cả các vụ án đã điều tra .

Cơn gió này vòng vèo, thổi đến trước cửa nhà Trần Dũng, người thân của Trần Tuấn.

Cố Thanh Sơn nghe đồng nghiệp ở khu vực khác rằng người đầu tiên bị bắt là người nổi tiếng "Cún Con", người chuyên phát sóng trực tiếp với nội dung chính là quay số trúng thưởng hoàn tiền.

"Cún Con" khai nhận trong phòng thẩm vấn rằng mình bị Trần Dũng ép buộc mới bắt đầu quay số trúng thưởng.

Trong hợp đồng không có quy định kiểu này, vì Trần Dũng đã sử dụng vũ lực ép buộc, cầu người nổi tiếng mỗi tháng phải mở thưởng với số tiền nhất định.

Bốn chữ "sử dụng vũ lực ép buộc" vừa vặn chạm vào lằn ranh đỏ cực kỳ nhạy cảm hiện nay.

71.

Trần Dũng cứ thế bị bắt. Đêm trăng tròn, nhân của hắn ôm tiền bỏ trốn, vợ con hắn ở nhà khóc lóc thảm thiết. Ba chúng tôi đoán rằng, có lẽ hắn sẽ khai ra Trần Tuấn để lập công chuộc tội.

Hóa ra, con người thật sự chỉ là một hạt cát trong dòng chảy thời đại, lúc bị vùi lấp trong đất, lúc lại bị gió cuốn đi. Cơn gió quét sạch hắc ám dường như đang thổi đến, đưa những hạt cát như chúng tôi bay lên.

 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...