1
Lương Thừa Ngôn ng ,oại ở đoàn phim, hắn còn tưởng tôi không hề hay biết.
Tôi giả vờ như mình cũng có người bên ngoài, hắn lại tin là thật.
Vậy nên hắn ngày càng yên tâm công khai â n á, i với Khúc Vận Vận.
Hắn thậm chí còn kéo ta cùng lên sân khấu khi nhận giải thưởng, lại tuyên bố trước công chúng rằng đó là em hắn quen từ trại trẻ mồ côi.
Cư dân mạng thi nhau khen ngợi ảnh đế Lương Thừa Ngôn là người đàn ông tốt tuyệt thế, thương em như báu vật.
Còn tôi thì sao?
Tôi từ trước đến nay vẫn bị gọi là “bình hoa di ”, vì chẳng buồn dựng lên hình tượng nhân cách, cũng không kiêng dè mà để lộ tính cách thật, nên scandal đen đủi không ngớt, danh tiếng chẳng mấy tốt đẹp.
Gần đây lại có paparazzi tung tin tôi leo lên giường ông chủ mỏ than, đội cho Lương Thừa Ngôn một cái “nón xanh”.
Cư dân mạng mắng tôi không biết I iêm sỉ, thậm chí có người còn gửi vòng hoa, photoshop di ảnh, tôi không xứng với hắn.
Khắp mạng đều khuyên hắn nhanh chóng chia tay với tôi.
Tôi không phản hồi, mà Lương Thừa Ngôn cũng chẳng thèm đứng ra thanh minh giúp.
Ngược lại, hắn còn như ngầm thừa nhận tin đồn tôi ng ,oại .
Tôi biết rõ, nguồn tin từ paparazzi là do chính hắn tung ra.
Xem ra, vở kịch tôi diễn đến lúc phải thu lưới rồi.
Ừm, trời không còn sớm nữa, cũng nên đến lượt tôi lên sân khấu rồi.
2
Hôm qua chương trình livestream mà Lương Thừa Ngôn tham gia đến khu nhà chúng tôi ở để quay hình.
Tôi cố ý để hắn thấy tin nhắn “kim chủ” gửi tới.
Để hắn hiểu lầm rằng ngày mai tôi sẽ hẹn gặp “kim chủ” trong căn hộ này.
Quả nhiên, hắn “vô ” để lại một chiếc camera siêu nhỏ ở phòng khách.
Camera vẫn bật, chương trình livestream vẫn tiếp tục trên mạng, chỉ là giờ phòng khách chỉ còn mình tôi.
【Wow, chuyện gì ? Tổ chương trình quên tắt camera rồi!】
【Văn Thư Nguyệt không biết trong nhà có camera, chẳng phải đang bị quay I én sao?】
【Thực ra cũng khá thú vị đó chứ, nghệ sĩ ngày thường đều xây dựng hình tượng, ai mà không tò mò muốn xem họ ngoài đời thực ra sao.】
【Văn Thư Nguyệt chẳng phải bị đồn ng ,oại mà còn ch,Et cũng không chịu nhận sao? Nếu không thì ra đây giải thích đi! Biết đâu hôm nay lại m oi tin sốc, xem ta còn định ngụy biện thế nào.】
【Cái bình hoa ham tiền b ,ẩn th ,ỉu này, căn bản không xứng với Lương.】
Tôi chẳng cần đoán cũng biết hiện tại livestream đang ồn ào thế nào.
Không ai có ý định hỏng buổi quay lén “thịnh soạn” này.
Cư dân mạng đều đang háo hức chờ xem tôi mất mặt.
Lương Thừa Ngôn cũng đang chờ để tôi và “gian phu” bị bắt quả tang trước mắt công chúng, thân bại danh l iệt.
Để hắn có thể đường đường chính chính đến bên Khúc Vận Vận mà hắn ngày đêm nhớ mong.
Vậy thì… tôi sẽ thỏa mãn cho hắn.
3
Tôi nhanh chóng gọi điện cho “kim chủ”:
“Cuối tuần ở nhà một mình đơn quá, qua đây với em đi, nhớ mặc đẹp vào nhé.”
“Đúng , hôm nay Lương Thừa Ngôn không có nhà đâu, cứ yên tâm đến.”
Cúp máy xong, tôi lại gửi tin nhắn WeChat cho đối phương:
【Lát nữa đến thì cấm gọi tôi là chị, không thì chị mách với ba, em lấy trộm bánh trà quý của ông pha uống đấy!】
Bên kia lập tức gửi ba dấu hỏi chấm cùng một icon mặt hoảng hốt.
Tôi phản hồi lại một nụ “ch,et ch ó c”.
Lương Thừa Ngôn chẳng phải rất muốn biết “gian phu” của tôi là ai sao?
Được thôi, tôi cho hắn xem.
Camera giấu sau bức tường ti vi, cách tôi khá xa, chỉ quay cảnh tôi cúi đầu nhàm chán lướt điện thoại.
Không ai biết tôi cũng đã âm thầm vào xem livestream, trực tiếp “chính mình” đang phát sóng toàn mạng.
Thật ra, nhịn cũng khá cực.
【Con t ,iện nh ,ân kia! Gửi vòng hoa cho nó còn là nhẹ đấy!】
【Bằng chứng rành rành, Văn Thư Nguyệt đúng là ng ,oại !】
【Cô ta dám ngang nhiên đưa đàn ông lạ vào nhà Lương ca, đúng là hết I iêm sỉ! Chỉ mong lát nữa quay cái gì đó thật sốc!】
【Lượng người xem đã lên hơn một triệu rồi, triệu người chứng kiến cảnh bắt gian, lần này Văn Thư Nguyệt thực sự “nổi tiếng” rồi.】
【Lương Thừa Ngôn là người đàn ông tốt nhất showbiz đó! Bao năm qua chiều ta như thế, ai cũng ngưỡng mộ, mà ta lại ăn cháo đá bát!】
【Văn Thư Nguyệt, sao dám như ! Thật muốn xông vào t át ch,et ta! Aaaa!!!】
Trong lúc cư dân mạng đang phát cuồng, thi nhau bênh vực cho Lương Thừa Ngôn,
trong chiếc xe bảo mẫu đậu bên ngoài, chính Lương Thừa Ngôn cũng đang chăm theo dõi buổi livestream mà hắn đã dày công bày kế.
Hắn chằm chằm vào người con trong màn hình, ánh mắt tối sầm:
Văn Thư Nguyệt, đây chính là cái giá phải trả vì đã phản bội tôi — tôi muốn thân bại danh liệt…
4
Bên cạnh Lương Thừa Ngôn, Khúc Vận Vận ngồi kề sát hắn.
Cô ta vừa thủy quân vào livestream mắng tôi, vừa nũng :
“Đợi chuyện này qua rồi, chúng ta còn phải bắt ta công khai xin lỗi, Lương chia tay với ta, ta còn phải mang ơn chúng ta, nếu không dân mạng sẽ chửi chết ta.”
“Không chỉ , tôi muốn ta vĩnh viễn rút khỏi giới giải trí, không còn mặt mũi nào mà ra ngoài gặp ai nữa.”
Lương Thừa Ngôn khinh miệt : “Đó là ta đáng đời. Phụ nữ ngoại , tôi Lương Thừa Ngôn tuyệt đối không nương tay.”
Trong livestream, dưới sự mong đợi của hàng triệu khán giả mạng, chẳng bao lâu sau chuông cửa vang lên.
Tôi không ra mở cửa, một lúc sau, một người đàn ông tự mở cửa bước vào.
Vai rộng chân dài, vest chỉnh tề, người đàn ông quay lưng về phía camera.
【Có chìa khóa! Xem ra không phải lần đầu bọn họ chuyện này rồi!】
【Lương Thừa Ngôn thảm quá đi mất, người đàn ông tốt như mà cũng bị cắm sừng.】
【Người kia là ai ? Không giống cái ông già bảy mươi như tin đồn nhỉ?】
【Tóm lại chẳng phải người tốt đẹp gì, cặp gian phu dâm phụ đúng là cùng một giuộc, không biết xấu hổ.】
Lượng người xem tăng vọt, trực tiếp mốc 5 triệu.
Dòng bình luận cuộn nhanh đến mức không rõ chữ.
5
Trong phòng khách, Văn Sơ Trạch thấy tôi yếu ớt ngồi trên ghế sofa, liền chẳng chút khách sáo mà ngồi ngay xuống cạnh.
Nó không biết đang có camera quay lén, góc máy lại rất vừa vặn – vẫn chỉ quay phần lưng nó.
“Không phải Lương Thừa Ngôn lại dính lấy con trà xanh kia nữa chứ?”
“Hắn vừa xấu, vừa màu, lại còn nghèo rớt mồng tơi, hoàn toàn không xứng với em. Còn con họ Khúc kia đúng là một cặp với hắn, đều ghê tởm như nhau.”
Văn Sơ Trạch vốn đã không ưa gì Lương Thừa Ngôn, luôn cho rằng tôi chẳng khác nào hoa nhài cắm bãi phân trâu.
Cho nên, những lời nó chửi hắn lúc này đều là cảm chân thực, không hề diễn – khiến cả khán giả trong livestream sững sờ câm nín.
Tôi tìm một góc camera có thể quay rõ, rồi rưng rưng nước mắt ôm lấy cánh tay nó, bắt đầu kể khổ:
“Đúng , chỉ có mình là tốt với em.”
“Lương Thừa Ngôn đi quay phim xa mấy tháng không gọi nổi một cuộc. Em gọi thì toàn Khúc Vận Vận bắt máy.”
“Có lần em gọi lúc nửa đêm cũng là ta nghe, từ đó em không gọi nữa.”
Dòng bình luận bùng lên:
【Tự đa thôi, người ta chỉ xem Vận Vận là em mà.】
Dưới ống kính, Văn Sơ Trạch hơi ngập ngừng trước vẻ yếu đuối hiếm thấy của tôi.
nó vỗ nhẹ tay tôi, coi như an ủi.
Sau đó càng tức giận chửi hai kẻ cặn bã kia dữ dội hơn.
Nó mắng đến mức khiến tôi phải cố nhịn đến suýt nghẹt thở.
Nhưng fan của Lương Thừa Ngôn thì nổi giận đùng đùng, mắng chửi Văn Sơ Trạch là tên gian phu vô học, rất hợp với người đàn bà đê tiện như tôi.
Tôi thầm trong lòng, ngoài mặt lại giả vờ bao dung thở dài bênh vực Lương Thừa Ngôn:
“Thật ra chắc ấy cũng có nỗi khổ riêng… Dù em tặng ấy cúc áo và kẹp cà vạt chưa bao giờ thấy ấy dùng.”
“Khúc Vận Vận tặng ấy miếng lót giày, thì lại đặc biệt thích, ngày nào cũng dùng. Dù sao ấy cũng chỉ cao có 1m70, biết sao giờ?”
Một câu này khiến toàn bộ khán giả chết lặng.
Livestream đơ mất mấy giây:
【Gì cơ? Lương Thừa Ngôn chỉ cao 1m70? Vậy cái 1m78 ghi trên mạng là giả à? Trời ơi, thế này thì mất mặt chết mất, hắn mà không mê màu ấy.】
【Bảo sao Khúc Vận Vận toàn mang giày đế bệt bên hắn, sợ tổn thương lòng tự trọng mong manh chăng?】
【Tôi vào xem Văn Thư Nguyệt ngoại , chứ không phải để xem Lương Thừa Ngôn bị bôi tro trát trấu đâu nha.】
【Khó mà đánh giá, công nhận Khúc Vận Vận hiểu hắn thật, chọn quà tâm lý ghê.】
Trong lúc cư dân mạng đang nhạo Lương Thừa Ngôn, Văn Sơ Trạch lại tưởng tôi thật sự điên rồi.
Nó sợ tôi vẫn tên đó, liền vội vàng cứu vớt:
“Lương Thừa Ngôn là đồ cặn bã, hắn bạo lực tinh thần em, còn lên mạng đóng vai người bị , xúi fan tấn công em, em quên rồi sao?”
“Hắn chỉ nấu cho em một bát cháo trắng mà cũng đăng weibo dựng hình tượng ‘chồng vợ’, còn bao người ca ngợi hắn, bộ nhà hắn hết cháo ăn rồi à?”
“Hắn đối xử tệ như , em còn cần gì ở hắn? Cần hắn là đồ rác rưởi? Cần hắn ra ngoài lăng nhăng? Hay là cần cái đống tiền lẻ trong túi mà còn tưởng em moi của hắn?”
“Tỉnh lại đi! Đừng nhặt đàn ông trong thùng rác nữa không?”
Dưới ánh mắt đầy hy vọng của Văn Sơ Trạch, tôi ngước mắt nó, gật đầu nhỏ:
“Nhưng… hắn là muốn cho em cảm giác gia đình, nên mới nấu cháo cho em…”
Văn Sơ Trạch hoàn toàn á khẩu, im lặng rất lâu, chắc đang “emo”.
Nó bực dọc vò đầu, đột nhiên buông một câu:
“Không phải chứ, đầu óc hắn có vấn đề thật à?”
Livestream vang vọng tiếng gào của Văn Sơ Trạch:
“Cháo cái quái gì! Bảo hắn cút đi! Hắn không xứng với em! Nhà họ Văn chúng ta chẳng lẽ không nuôi nổi em chắc?!”
Bạn thấy sao?