Vân Thư Ngã Ý – Chương 10

Tuy bị người ta bàn tán, trên mặt nổi, cuối cùng cũng coi như che đậy chuyện này.Giang Ánh Tuyết nghe tin, liền ngã quỵ trên giường, mặt mày tái mét: "Hắn...hắn sao có thể lại một lần nữa lựa chọn tiền đồ của mình."Ta bóp cằm ả ta, lạnh không ngừng: "Trước kia hay bây giờ đều là hắn phụ bạc ngươi, ngươi thật sự muốn hận muốn oán, cũng nên nhắm vào hắn mới đúng.  Dệt hoa trên gấm, ngươi cho rằng hắn thật sự coi ngươi là cái gì."Nhưng ta đã nghĩ sai, Cố Cẩn Hoài thật sự rất quan tâm đến Giang Ánh Tuyết.Vậy mà không màng đến cơn thịnh nộ của Ninh Vương, liều lĩnh g.i.ế.c c.h.ế.t Mạnh Trường An, người ngày ngày hành hạ Giang Ánh Tuyết, đón Giang Ánh Tuyết trở về.Muốn nối lại xưa? Sao ta có thể để bọn họ như ý.Thế là Liền trực tiếp ra tay, g.i.ế.c c.h.ế.t người trên đường.Là ả ta gửi thư khiêu khích ta, cho ta biết ả ta sắp trở về, muốn ta thân bại danh liệt, sống không bằng chết.Ta chỉ có thể, để ả ta đi trước một bước.Cố Cẩn Hoài đã chạm vào vảy ngược của Ninh Vương, đang đứng trên bờ vực bị vứt bỏ.Vì tiền đồ, ngay cả một t.h.i t.h.ể cũng không dám đòi.Cho nên người hắn , bị ta ném xuống dòng sông cuồn cuộn, đi đền tội cho huynh trưởng và tẩu tẩu của ta rồi.15"Hu hu hu..."Tiếng khóc nức nở của Cố phu nhân kéo ta trở về thực tại.Ta lại tát thêm một cái vào bên má còn lại của bà ta: "Khóc khóc khóc! Ồn c.h.ế.t đi ."Bà ta ngay cả khóc cũng không dám, nước mắt lưng tròng, sợ hãi ta."Mai tỷ tỷ, thư từ và ấn chương của Cố Cẩn Hoài, lấy hết chưa?"Mai tỷ tỷ ánh mắt lạnh lẽo: "Đương nhiên. Mất một năm mới ra một cái giả, tráo cái thật của hắn, chỉ chờ lấy mạng hắn.""Rất tốt, kế hoạch của chúng ta cũng sắp hoàn thành rồi."Cố phu nhân trợn tròn mắt, ú ớ a a với Cố Cẩn Hoài đang rối như tơ vò.Cố Cẩn Hoài sốt ruột an ủi vài câu, liền đứng dậy bỏ đi.Hắn thật hiếu thuận, ngày nào cũng đến, dính đầy người mùi thuốc rồi mới đi, dù hiện tại Ninh Vương đang như ngồi trên đống lửa.Nguyên là mẫu phi của An Vương dựa vào việc tặng cho hoàng đế hai mỹ nhân, đột nhiên ở hậu cung vùng lên, phân chia quyền lực với mẫu phi của Ninh Vương.Mà An Vương vốn không sủng ái cũng dưới sự ủng hộ của Tô tỷ tỷ, khí thế ngút trời, không gì cản nổi.Ngay cả mấy vụ án tham ô gần đây, cũng xử lý đặc biệt gọn gàng, giành sự tán thưởng của cả triều đình.Ngược lại Ninh Vương, vì cánh tay đắc lực Cố Cẩn Hoài hồ đồ một trận, cũng bị mất mặt theo.Cho dù là để che giấu cho Cố Cẩn Hoài, và che giấu tội ác ở Lô Châu, cũng để lại rất nhiều nhược điểm.Hiện tại hắn như có gai trong cổ họng, hàng ngày cùng đám mưu sĩ của Cố Cẩn Hoài bàn bạc rất lâu, chính là muốn nghĩ cách xoay chuyển cục diện.Nhưng hắn, và bọn họ, đều không còn cơ hội nữa rồi.16Tô tỷ tỷ mang theo cựu bộ của Tô gia, trình lên bằng chứng Ninh Vương đánh tráo quân lương.An Vương phụ họa, muốn kết tội Ninh Vương, đồng thời minh oan cho Thẩm gia.Hoàng đế sủng ái con trai, ở trên triều đình bị vạch trần bộ mặt thật, cũng nên có một kết quả.Nhưng hoàng đế vô cùng, sợ phi tần quý tức giận, lấy cớ bị trúng gió, bỏ triều, phẩy tay áo bỏ đi.Sắc mặt Ninh Vương tái mét, công khai xé rách mặt với An Vương, còn đổ tội vu khống cho hắn.Cố Cẩn Hoài trở về với vẻ mặt mệt mỏi, hắn đứng ở sân ta rất lâu.Ta nấu trà nóng, tự mình uống."Vân Ý, lúc trước cầu hôn nàng đúng là thánh chỉ tứ hôn, ta cũng là cam tâm nguyện."Nước trà sôi sùng sục, bỏng miệng ta.Hắn tiếp tục : "Có lẽ nàng không nhớ, ta vẫn luôn không quên.Ngày vào kinh, gặp nàng từ Hộ Quốc tự ra, gặp phải đám công tử bột chặn đường. Nàng không hai lời liền tát hai cái, đánh cho hắn ta mặt mày ngơ ngác. Nàng mù mắt chó, dám chọc vào tiểu bá vương Thẩm gia, là muốn rụng đầy răng sao.Nàng không giống những nữ tử khác trên đời, rõ ràng cao quý đoan trang như , lại đầy gai nhọn, nhiệt mà kiêu ngạo.Ninh Vương , cưới nữ nhi Thẩm gia, thì cả văn thần võ tướng đều có thể bị hắn lợi dụng. Nghĩ đến khuôn mặt kiêu căng đó, ta thật ra, rất vui mừng.Sau đó sự việc phát triển vượt tầm kiểm soát, ta vốn không mong muốn như .Ta muốn cùng nàng sống bên nhau, ta muốn sự nhiệt huyết và kiêu hãnh của nàng, mãi mãi không lụi tàn."Nhìn hắn dần chìm đắm trong hồi ức, không thể thoát ra , ta vô cùng chán ghét lên tiếng: "Nhưng ngươi có nghĩ đến không, sự cao quý và kiêu hãnh của ta, là do huynh trưởng và tẩu tẩu nuông chiều mà có.Là ngươi, đã g.i.ế.c c.h.ế.t bọn họ, và ta như ."Sự si của hắn dưới lời chế giễu của ta, cứng đờ trên mặt. 

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...