Vẫn Nhớ Người Như [...] – Chương 29

Ta lập tức tỉnh táo, xoay người định đóng cửa lại, còn giải thích một câu:

 

“Phụ thân ta đã không , ngươi tìm người khác cao minh hơn đi.”

 

Hắn đưa tay chặn cửa, ánh mắt lạnh lùng như muốn xuyên thẳng vào trong mắt ta.

 

Nhớ đến những chuyện bẩn thỉu hắn ta đã trong kiếp trước, ta siết chặt nắm tay mặt vẫn tỏ vẻ bình thản, hỏi ngược lại:

 

“Còn chuyện gì nữa sao?”

 

Hắn ta chậm rãi buông tay, đôi mắt dài hẹp đầy âm u khẽ nhướng lên, thốt ra một câu đầy hàm ý:

 

“Không sao, rồi sẽ có ngày ngươi chủ đến cầu xin ta.”

 

Ta không muốn nhiều lời, liền đóng cửa lại.

 

Từ hôm đó, ta không gặp hắn ta nữa, nghe hắn ta đã hồi kinh.

 

Trong thời gian ấy, ta đến tiêu cục nhờ người đưa thư đến kinh thành, lại nhờ các sư huynh đệ sắp khởi hành đến Lâm An mang thư hồi âm cho A Yên.

 

Bọn họ kinh ngạc hỏi sao ta biết bọn họ sẽ đi Lâm An.

 

Ta chỉ là trùng hợp.

 

Đến tháng tám, kỳ thi Hương kết thúc, có tin tức Bùi Tri Lang đã thi đậu Cử nhân.

 

Còn Bùi Tri Hành thì không tham gia kỳ thi Hương, tất nhiên cũng không có duyên với kỳ thi Hội năm sau.

 

Hắn viết thư giải thích vì sao không tham gia thi Hương, bận rộn tiếp tục đóng vai công tử ăn chơi ở kinh thành, đồng thời âm thầm kết giao quan hệ, điều tra thế lực đứng sau Triệu Ký. Chữ trong thư đọc có vẻ rất nhẹ nhàng.

 

Nhưng ta hiểu, Bùi gia có tin tức chỉ là vẻ ngoài hào nhoáng, thực tế là từng bước gian nan.

 

Nếu không, hôn sự của Bùi Tri Lang và A Yên đã không trì hoãn lâu như không cử hành..

 

Cũng sẽ không có chuyện hắn đã trong thư rằng sẽ đến Thục Châu cùng ta vào dịp tết, cuối cùng lại thất hứa.

 

28

 

Gió lạnh buốt da, khắp nơi tràn ngập hoa đồng nở rộ.

 

Từ dịp Tết kéo dài đến đầu xuân, ta vẫn không nhận tin tức gì từ Bùi Tri Hành.

 

Theo những gì các sư huynh đệ ở tiêu cục dò , vào dịp cuối năm, vùng biên giới phía Bắc do Yến Vương Triệu Ngự Châu cai quản đột nhiên xảy ra nội loạn. Có kẻ nhân cơ hội dâng sớ tố cáo Triệu Ngự Châu quản lý không nghiêm.

 

Thánh thượng vốn tính đa nghi, liền bãi chức Triệu Ngự Châu, giam lỏng hắn ta tại Yến Vương phủ, đồng thời giao binh quyền cho Triệu Ký, để hắn ta dẫn quân tới Bắc Cương dẹp loạn.

 

Phụ thân của Bùi Tri Hành ở trên triều phản đối việc giao binh quyền cho Triệu Kỵ, khiến long nhan đại nộ.

 

Bùi gia bị giận chó đánh mèo, Thánh thượng tạm thời cách chức của Bùi tướng.

 

Triệu Kỵ vốn dã tâm bừng bừng, nuôi mộng tranh ngôi Hoàng đế, nay lại nắm binh quyền Bắc Cương, sớm muộn gì cũng chuyện.

 

Ta quyết định lên đường vào kinh thánh.

 

Trước khi rời Thục Châu, ta lo lắng Triệu Ký sẽ ra tay với phụ thân, bèn khuyên ông đi xa du ngoạn.

 

Phụ thân lập tức nhận ra điều bất thường, gặng hỏi:

 

“Con ngoan của ta, thật cho phụ thân biết, dạo này con cứ tìm hiểu chuyện ở kinh thành, rốt cuộc là vì sao?”

 

Chuyến đi kinh thành này lành dữ khó lường. Nếu như thật, ông nhất định sẽ lo lắng cho ta.

 

Nhưng nếu không thật, ông chắc chắn sẽ không cho ta rời khỏi Thục Châu.

 

Ta còn đang phân vân, phụ thân bất ngờ gào lên thảm thiết, khóc lóc om sòm ngồi phịch xuống ngưỡng cửa, che mặt mà than vãn:

 

“Ôi trời ơi, số ta khổ quá quân Nương ơi! Nàng sớm bỏ ta mà đi, để lại mình ta vừa phụ thân vừa mẫu thân nuôi con lớn khôn. Bây giờ con lớn rồi, cứng cáp rồi, coi phụ thân như người dưng, ngay cả lời phụ thân cũng không thèm nghe. Trời ơi, số ta thật là khổ quá!”

 

Ta bất lực đỡ trán thở dài một hơi, ngồi xổm xuống ông.

 

Đúng là đang diễn trò đây mà.

 

“Phụ thân, diễn hơi quá rồi đó.”

 

Ông lập tức ngừng diễn, kéo ta ngồi xuống cạnh mình trên ngưỡng cửa, nghiêm túc :

 

“Thôi , ngắn gọn đi. Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Trước khi con đến Lâm An, đã bảo ta cẩn thận với Triệu Ký. Bây giờ con lại khăng khăng đòi vào kinh thành, còn khuyên ta rời khỏi Thục Châu. Chắc chắn con có chuyện giấu ta.”

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...