Sau khi chị sinh đôi của ta bỏ trốn với lang trong lòng, cha đã bảo ta thay chị phu nhân Hầu phủ.
Ba năm sau, đang khi tiệc mừng linh đình, chị ta trở về, hùng hổ bảo với mọi người ta là kẻ cướp đoạt mọi thứ của chị, đã chị còn công khai hủy dung ta.
Mộ Tuần Sơ, người phu quân cùng chung chăn gối suốt ba năm trời của ta lúc này lại oán hận:
"Phượng Lan là chị ruột của , cho dù có thích ta đi chăng nữa thì sao có thể ra tay ác độc với chị ruột mình như chứ?!"
Đám người Hầu phủ hùa theo bỏ đá xuống giếng, cha mẹ kệ ta sống chet mặc bay.
Sau này, khi ta nằm trong ống cống bẩn thỉu, ngủ chung với đám rắn chuột côn trùng, da thịt trên mặt bị th, ối n, át thì tất cả bọn họ lại đau lòng, tuyên bố rằng sẽ trả bất cứ cái giá nào chỉ để cứu ta.
Nhưng mà mọi người ơi,
Cuộc đời này không còn gì con luyến tiếc nữa rồi...
1.
Sau khi nghe tin tỷ tỷ của ta Thẩm Phượng Lan đã hồi kinh, ta lập tức trở về nhà mẹ để gặp tỷ ấy.
Ta nắm lấy tay tỷ, chân thành mà : “Tỷ tỷ, rốt cuộc tỷ cùng trở lại, muội xin trả lại thân phận này cho tỷ!”
Thẩm Phượng Lan rút tay ra, vén lọn tóc mai, không thèm để ý mà : “Vị trí Hầu phu nhân, vốn dĩ là của ta.”
“Nhưng mà, cũng không vội đổi lại.”
“Muội xem, người ta gầy thế này, hiện tại nếu đổi lại, lỡ bọn họ phát hiện thì sao?”
Ta vừa muốn mở miệng, đã bị Thẩm Phượng Lan chặn lại: “Đợi ta một tháng, ta sẽ điều dưỡng lại cơ thể, rồi chúng ta đổi lại!”
Ba năm trước, tỷ tỷ cùng người trong lòng bỏ trốn.
Phụ thân không có cách nào giải thích với Hầu phủ, nếu bị Hầu gia phát hiện phu nhân của mình đã tự ý bỏ trốn với người khác.
Hắn nhất định sẽ giận chó đánh mèo lên Thẩm gia, phụ thân không muốn lấy tính mạng của mọi người trên dưới Thẩm gia ra mạo hiểm.
Vì thế ông cùng mẫu thân vừa vừa xoa muốn ta thay tỷ tỷ trở thành Hầu gia phu nhân.
Cùng với bên ngoài, người bỏ trốn là ta, Thẩm Vân Lan.
Ba năm nay, ta tận tâm tận lực vì Hầu phủ lo toan hết thảy chuyện lớn chuyện nhỏ trong phủ.
Phụ thân ta rất tốt, ta cũng không cảm thấy vui vẻ.
Hầu môn thâm sâu như giếng nước.
Làm Hầu gia phu nhân cũng không kiêu ngạo, ngược lại phải lấy đại cục trọng, nhẫn nhục phụ trọng.
Khó trách tỷ tỷ lại không màng tất cả, bỏ trốn cùng người khác.
Hiện tại, tỳ tỳ đã trở lại, ta không muốn ở Hầu phủ thêm một ngày nào.
Nhưng khuôn mặt gầy gò của tỷ tỷ, ta cuối cùng cũng gật đầu: “Được!”
2.
Kỳ hạn một tháng gần đến.
Dựa theo lời hẹn, sau khi lo liệu xong xuôi Gia yến lần này, ta sẽ cùng tỷ tỷ đổi lại thân phận.
Mau sớm đổi lại, ta càng sớm giải thoát.
Hôm nay bầu không khí nặng nề lạ thường, có lẽ bọn họ đã nghe lời đồn nhảm nhí bên ngoài.
Bên ngoài có tin đồn phong phanh rằng người bỏ trốn mới trở về thật ra là Thẩm Phượng Lan.
Hầu gia Mộ Tuần Sơ uống cạn ly rượu, ánh mắt luôn ta mà đánh giá.
Gia yến diễn ra hơn một nửa, ta tự mình đi lấy canh giải rượu cho hắn.
Vừa vào phòng bếp, cửa liền đóng lại.
Mộ Tuần Sơ ôm ta từ phía sau, trên người đầy mùi rượu: “Nói cho ta biết, lời đồn bên ngoài là thật hay giả? Nàng là Thậm Vân Lan hay là Thẩm Phượng Lan?”
Trong lòng ta hoảng hốt.
Chẳng lẽ hắn phát hiện rồi sao?
Qua đêm nay, ta sẽ cùng tỷ tỷ đổi lại thân phận, ta không thể thừa nhận.
Ta xoay người né sang chỗ khác, bình tĩnh mà : “Phu quân đã say rồi, ta là Phượng Lan.”
Mộ Tuần Sơ lấy trong ngực ra một chiếc khăn lụa, chất vấn ta: “Vậy đây là cái gì?”
Ta vết lạc hồng (máu chinh) trên đó, sửng sờ giây lát.
Ba năm trước, đêm đầu tiên ta thay thế tỷ tỷ.
Mẫu thân đã không để cho Hầu gia phát hiện ra ta còn là hoàn bích chi thân. (còn nguyên)
Vừa lúc đêm đó hắn uống say, ta cố nén đau đớn, không dám lộ ra nửa phần sơ hở.
Sau khi viên phòng, ta canh lúc hắn ngủ say, đem chiếc khăn dính lạc hồng giấu vào trong tủ.
Tính là ngày mai sẽ đem theo mà tìm chỗ thiêu.
Bạn thấy sao?