6
Một hòn đá khuấy ngàn lớp sóng!
Tất cả mọi người có mặt tại hiện trường đều ngơ ngác tôi, bình luận trên màn hình chương trình bắt đầu bùng nổ.
【Trời ơi, tôi vừa nghe thấy gì ? Là Bạch Ảnh hậu tự tay bỏ rơi con sao?】
【Trời ơi, không thể nào?】
【Bạch Ảnh hậu đối xử với con nuôi còn tốt như , sao có thể bỏ rơi con ruột .】
Vẻ mặt Bạch Tĩnh thoáng chút xấu hổ và bối rối.
Bà ta tôi với vẻ khó tin, ngay lập tức đỏ hoe vành mắt, bắt đầu phản bác: “Không phải , Sao Sao, con là do mẹ mang nặng đẻ đau mười tháng. Hai mươi năm nay, ngày đêm mẹ đều cầu nguyện con có thể trở về bên mẹ, sao mẹ có thể bỏ rơi con chứ?”
Quả nhiên là Ảnh hậu ba giải thưởng lớn, trước và sau ống kính quả thực khác biệt một trời một vực.
Vì đây là chương trình phát sóng trực tiếp, tôi không diễn theo kịch bản đã định sẵn, khiến cả ê-kíp chương trình trở tay không kịp.
Lúc này, đạo diễn đang toát mồ hôi hột, liên tục cảnh cáo tôi qua tai nghe: “Tôn Điềm Điềm, ai cho đến chuyện bỏ rơi? Tôi cảnh cáo , nếu không diễn theo kịch bản, tự gánh lấy hậu quả! Sau này đừng hòng lăn lộn trong giới giải trí nữa!”
Hả, giới giải trí?
Từ bao giờ tôi muốn bước chân vào giới giải trí rồi?
Nếu không phải Bạch Tĩnh chủ tìm đến, cả đời này tôi cũng sẽ không tham gia cái loại show truyền hình giả tạo này.
Tôi về phía mẹ nuôi đang ngồi dưới khán đài, lúc này bà đang lo lắng tôi, ánh mắt đầy vẻ bất an.
Bà luống cuống ra hiệu bằng tay, ý bảo tôi đừng kích , đừng đắc tội với Bạch Tĩnh.
Bà bà không có năng lực, tôi nhận Bạch Tĩnh mẹ mới có thể có tương lai tốt đẹp hơn.
Nhưng bà không biết rằng, nếu tôi nghe theo kịch bản, nhận Bạch Tĩnh, thì phần tiếp theo chính là bôi nhọ bà.
Trong kịch bản viết rằng, năm đó chính bà đã cố bắt cóc tôi!
Tôi không ngờ lòng người lại có thể độc ác đến mức này.
Trong lòng tôi, tôi đã sớm coi bà là mẹ ruột rồi.
So với cái gọi là tương lai, tôi càng quan tâm đến bà hơn!
Tôi không cho phép bất cứ ai tổn thương bà!
“Nhanh lên! Tôn Điềm Điềm, tôi cho một cơ hội cuối cùng, phối hợp với Bạch Tĩnh nhận người thân, sau đó rằng tất cả những nỗ lực của , bao gồm cả việc trở thành quán quân thế giới, đều là vì có cơ hội tìm thấy mẹ ruột của mình, là Bạch Tĩnh đã nâng đỡ vượt qua những năm tháng đau khổ và tuyệt vọng đó.”
Giọng kinh tởm của đạo diễn vẫn đang lải nhải bên tai tôi.
Tôi cong khóe môi, tháo tai nghe trước mặt toàn thể cư dân mạng.
Kệ cái kịch bản đó đi, tôi có phải diễn viên đâu, diễn cái khỉ gì chứ!
7
Tôi còn chưa kịp lên tiếng, Thẩm Mẫn đã nhanh chóng ra vẻ oan ức: “Chị, em biết chị hiểu lầm em và mẹ. Chị hận mẹ nhận nuôi em để thay thế vị trí của chị, chị có oán hận gì cứ trút lên em, chị như thật sự rất tổn thương mẹ, mẹ đã tìm chị hai mươi năm rồi!”
Giọng Thẩm Mẫn run rẩy dữ dội, cứ như ta mới là người bị oan ức .
Cô ta đã thành công khơi dậy sự phẫn nộ của cư dân mạng.
【Quán quân gì chứ, ngay cả sự tôn trọng và biết ơn cơ bản nhất cũng không hiểu sao?】
【Bạch Ảnh hậu đã vất vả tìm ta như , ta lại hoàn toàn không hiểu lòng mẹ ruột!】
【Tôi thấy ta là do trở thành quán quân thế giới nên sinh kiêu ngạo, ngay cả mẹ ruột cũng không nhận!】
Giọng của người dẫn chương trình cũng vang lên qua micrô, có chút kích : “Cô Thẩm Mẫn, tuy rằng đã trở thành quán quân thế giới, nếu ngay cả mẹ ruột của mình cũng không nhận, có phải là quá hẹp hòi rồi không?
“Hôm nay, chúng ta ở đây, không chỉ là để một chương trình gameshow thực tế, mà còn là để đoàn tụ một gia đình! Hãy buông bỏ sự hẹp hòi trong lòng, cho Bạch Tĩnh một cơ hội, cũng cho chính mình một cơ hội, không?”
Bạch Tĩnh đứng bên cạnh, nước mắt tuôn rơi càng nhiều, giọng nghẹn ngào: “Sao Sao, mẹ là mẹ ruột của con, con đối xử với mẹ thế nào, mẹ cũng không oán trách. Chỉ xin con cho mẹ một cơ hội để chuộc lỗi.”
Bà ta khóc lóc thảm thiết, khiến người ta thấy mà thương.
Nhưng trong lòng tôi không hề gợn sóng.
Dù trước đây tôi từng có kỳ vọng vào bà ta, cũng đã bị những lời của bà ta và Thẩm Mẫn tổn thương đến mức không còn gì.
Tôi người dẫn chương trình, ánh mắt không hề d.a.o .
“Cuộc đời tôi không thể lại, tôi không cần chuộc lỗi, càng không cần một người mẹ sinh ra mà không nuôi dưỡng.
“Còn nữa, tôi tên là Tôn Điềm Điềm, không phải Thẩm Mẫn.”
Vừa dứt lời, cả trường quay ồ lên, không ai ngờ tôi lại từ chối nhận người thân, nhất là khi đối phương còn là Bạch Ảnh hậu trong lòng nhiều người.
Bạch Tĩnh có chút mất mặt, bà ta cắn răng, quỳ sụp xuống trước mặt tôi!
Bạn thấy sao?