Vạch Trần Bộ Mặt [...] – Chương 14

Chương 14-16

14

Gặp lại, Bạch Tĩnh thấy tôi cũng chẳng thèm giả vờ hỏi han, giọng của bà ta mang theo sự chế giễu.

“Tôn Điềm Điềm, nếu vẫn ngoan cố như , tôi sẽ khiến và mẹ nuôi của sống không bằng chết.”

Giọng của Thẩm Mẫn cũng vang lên, mang theo một chút quan tâm giả tạo: “Chị, mẹ đã cho chị cơ hội rồi, tại sao chị cứ phải cố chấp như ?”

Tôi lạnh lùng họ, lửa giận trong lòng đang bùng cháy.

Họ sẽ không nghĩ rằng có thể dùng tiền bạc và dư luận để kiểm soát tôi chứ!

Thật nực .

“Tại sao bà nhất định phải nhận tôi?” Tôi thản nhiên hỏi.

Sắc mặt Bạch Tĩnh thay đổi, sau đó không kiên nhẫn xua tay: “Năm triệu, chỉ cần hợp tác với tôi tạo dựng hình ảnh mẫu tử, số tiền này sẽ là của .”

Tôi không lập tức phản bác, mà giả vờ do dự: “Để tôi suy nghĩ đã.”

Bạch Tĩnh khinh thường liếc tôi, dường như nghĩ rằng tôi sẽ bán đứng mẹ nuôi vì tiền.

Còn tôi, lại lặng lẽ vào một góc khuất trong căn phòng.

Ba ngày sau, tôi đồng ý với Bạch Tĩnh bằng miệng, sẽ hợp tác tạo dựng hình ảnh.

15

Bạch Tĩnh vội vàng đón tôi về biệt thự nhà họ Thẩm.

Cuối cùng tôi cũng gặp bố ruột của mình.

Hóa ra ông ấy chính là Thẩm Trường Minh, Chủ tịch tập đoàn Thẩm thị nổi tiếng.

“Sao Sao, sau này đây chính là nhà của con, có nhu cầu gì cứ với bố.”

Khác với sự chán ghét lộ liễu của Bạch Tĩnh đối với tôi, Thẩm Trường Minh lại rất lịch sự và chu đáo.

“Nhanh gọi bố đi! Con bé này sao không có chút giáo dục nào ?”

Bạch Tĩnh sốt ruột thúc giục tôi mở miệng, lại bị bà cụ Thẩm ngăn lại.

“Con bé lần đầu tiên về nhà, con thúc giục gì chứ, đúng là mất mặt!”

Bà ấy dường như rất coi thường Bạch Tĩnh, lời không hề nể nang bà ta chút nào.

Bạch Tĩnh luôn vênh váo tự đắc ở nhà họ Thẩm mà lúc này lại như chim cút, không dám thở mạnh.

“Vâng! Mẹ, mẹ yên tâm, nó là con ruột của con, sao con có thể đối xử tệ với nó chứ!”

Bạch Tĩnh gượng , giả vờ thân thiết khoác tay tôi, đến chỗ không có ai thì lập tức hất tay tôi ra một cách chán ghét, dường như sợ bị tôi bẩn.

Bà ta nhỏ giọng cảnh cáo tôi: “Không nên thì đừng , nếu tôi mất mặt, tôi sẽ lập tức đuổi ra ngoài!”

Hừ, quả nhiên là giỏi bắt nạt kẻ yếu.

Bà cụ Thẩm đối xử với tôi khá tốt, bà sai người lấy rất nhiều bánh ngọt ra cho tôi nếm thử.

Bà ấy bây giờ Thẩm Trường Minh đang trong giai đoạn tranh cử, có tôi là con vô địch này chắc chắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.

Trong lòng tôi khổ, không ngờ ngay cả bố ruột cũng không thoát khỏi số phận công cụ.

Nhưng cuộc trò chuyện thẳng thắn như lại khiến tôi yên tâm.

16

Vì bà cụ Thẩm không ưa Bạch Tĩnh, nên ngay cả người giúp việc cũng không muốn nghe lời bà ta sai bảo, họ đối xử với tôi khá tốt.

Dần dần, cuối cùng tôi cũng chắp nối toàn bộ câu chuyện từ miệng những người giúp việc.

Hóa ra hai mươi năm trước, Bạch Tĩnh chỉ là một ngôi sao nhỏ bé, thậm chí không lọt vào top 18 trong giới giải trí.

Một lần cờ, sau khi qua đêm với Thẩm Trường Minh, cậu ấm của Thẩm thị lúc bấy giờ, bà ta đã mang thai.

Bạch Tĩnh ỷ mình đang mang thai, ôm bụng đến nhà họ Thẩm ép cưới.

Không ngờ bà cụ Thẩm lại ghét nhất loại phụ nữ ham hư vinh như bà ta, thà đưa ba mươi triệu tiền thai chứ nhất quyết không cho bà ta danh phận.

Bạch Tĩnh sống c.h.ế.t không chịu thai.

Nhưng bà ta không ngờ rằng dù có sinh tôi ra, bà ta vẫn không thể bước chân vào cửa nhà họ Thẩm.

“Đừng thấy bà ta lúc nào cũng tự xưng là bà chủ Thẩm thị, thực ra bà ta và Thẩm tổng nhà chúng tôi còn chưa đăng ký kết hôn!

“Bà cụ không gật đầu, Thẩm tổng nào dám chứ? Bà ta mở tổ chức từ thiện không phải là để lấy tiếng thơm vào nhà họ Thẩm sao? Bà ta còn cố mời thầy bói, nhận nuôi một con nuôi có bát tự rất hợp với bà cụ, như mới có tư cách sống ở nhà họ Thẩm.”

Bạch Tĩnh trở thành Ảnh hậu ba giải thưởng danh giá rồi vẫn không ngừng nghỉ tìm cách quảng bá cho Thẩm thị, thậm chí còn không tiếc bỏ ra một trăm triệu để tượng linh vật bằng vàng ròng lấy lòng mẹ chồng tương lai.

Bà ta vì muốn vào nhà họ Thẩm mà có thể đến mức này.

Mấy ngày liên tiếp, người nhà họ Thẩm đối xử với tôi rất tốt, đặc biệt là bà cụ Thẩm, ngày nào cũng sai người hầm tổ yến cho tôi bồi bổ sức khỏe.

“Chị, tổ yến sợi vàng này rất đắt tiền, phải thưởng thức từ từ, chị uống như uống nước lã thế này, e là phụ lòng tốt của bà nội rồi!”

Thẩm Mẫn ở bên cạnh lời qua tiếng lại mỉa mai tôi không biết gì, Bạch Tĩnh cau mày ý chỉ là tôi bà ta mất mặt, vừa định mắng tôi vài câu thì bị Thẩm Trường Minh liếc mắt một cái liền im bặt.

“Bản thân là loại diễn viên hạng bét, ăn hai chén tổ yến liền tưởng mình cao quý hơn người khác rồi? Thật là thô tục! Cháu ruột của nhà họ Thẩm chúng tôi không cần dạy dỗ.”

Bà cụ Thẩm vừa dứt lời, sắc mặt Bạch Tĩnh liền thay đổi, Thẩm Mẫn da mặt mỏng, sợ hãi vội vàng đứng dậy xin lỗi.

Bạch Tĩnh và Thẩm Mẫn giả vờ rơi vài giọt nước mắt, Thẩm Trường Minh cũng nhẹ nhàng chuyển chủ đề.

Nhưng tôi thấy sự oán hận ẩn giấu trong ánh mắt của họ, dường như đổ hết mọi tội lỗi lên đầu tôi.

Quả nhiên, tôi còn chưa kịp về phòng ngồi xuống thì Bạch Tĩnh đã hùng hổ xông vào.

Bình luận

Bạn thấy sao?

0 phản ứng
Ủng hộ
Vui
Yêu thích
Ngạc nhiên
Tức giận
Buồn


  • Chưa có bình luận nào.

Đăng nhập





Đang tải...